Một bài hát của nữ ca sĩ Olga Skryabina mong ước được trở về với tình yêu đẹp đẽ ngày nào, tình yêu đó giờ đây không còn nữa, tất cả chỉ là kỷ niệm đớn đau...
ВОЗРОЖДЕНИЕ ЛЮБВИ - SỰ HỒI SINH TÌNH YÊU
Cлова
и музыка Ольги Скрябиной.
Рассыпавшись и растворившись,
Уйду я вновь в небытие;
Но снова, как из пепла возродившись,
Войду я в твой холодный дом.
И ты, увидев образ дамы милой,
Шагнёшь на встречу, улыбнувшись мне,
Ты удивишься - я преобразилась:
Я снова на серебряном коне.
Rơi vãi tung tóe và tan biến,
Em lại trở về dĩ vãng xa xưa;
Như được hồi sinh từ đống tro tàn,
Em bước vào ngôi nhà lạnh lẽo của anh.
Còn anh thấy hình dáng phụ nữ dễ thương,
Anh bước tới gặp gỡ, mỉm cười với em,
Anh ngạc nhiên- vì em đã đổi thay:
Em lại đang cưỡi trên con ngựa bạc.
И он несёт меня в страну желаний,
Где грёзы с правдой трудно различить.
Мне не нужна страна воспоминаний --
Я начинаю новой жизнью жить.
Желания рождаются спонтанно;
Я вновь ликую, и душа моя поёт,
Мне хорошо от сладостных желаний,
Но это только милый мой поймёт.
Ngựa đưa em về miền quê mong ước,
Nơi khó phân biệt giữa sự thật và ảo giác.
Em chẳng cần miền quê hoài niệm –
Em bắt đầu sống bằng cuộc đời mới mẻ.
Ước vọng sinh ra một cách tự nhiên;
Em lại sướng vui và tâm hồn vang hát,
Em thấy dễ chịu từ ý nguyện ngọt ngào,
Nhưng điều ấy chỉ người yêu em mới hiểu.
Мы улыбнёмся - мы друг другу рады:
Мы вместе в этот миг, единые во всём,
И счастья свет нам освещает полог,
Где праздник жизни -- празднуем вдвоём!
Рассыпавшись и растворившись,
Уйду я вновь в небытие;
Но снова, как из пепла возродившись,
Войду я в твой холодный дом.
Chúng mình mỉm cười- cùng vui sướng bên nhau:
Giây phút ấy chúng mình, cùng chung mọi thứ.
Ánh sáng hạnh phúc chiếu soi cho chúng ta,
Nơi lễ hội cuộc đời- mình ăn mừng chung đôi!
Rơi vãi tung tóe và tan biến,
Em lại trở về dĩ vãng xa xưa;
Như được hồi sinh từ đống tro tàn,
Em bước vào ngôi nhà lạnh lẽo của anh.
TP. Hồ Chí Minh 06.11.2012
Minh Nguyệt dịch.
Рассыпавшись и растворившись,
Уйду я вновь в небытие;
Но снова, как из пепла возродившись,
Войду я в твой холодный дом.
И ты, увидев образ дамы милой,
Шагнёшь на встречу, улыбнувшись мне,
Ты удивишься - я преобразилась:
Я снова на серебряном коне.
Rơi vãi tung tóe và tan biến,
Em lại trở về dĩ vãng xa xưa;
Như được hồi sinh từ đống tro tàn,
Em bước vào ngôi nhà lạnh lẽo của anh.
Còn anh thấy hình dáng phụ nữ dễ thương,
Anh bước tới gặp gỡ, mỉm cười với em,
Anh ngạc nhiên- vì em đã đổi thay:
Em lại đang cưỡi trên con ngựa bạc.
И он несёт меня в страну желаний,
Где грёзы с правдой трудно различить.
Мне не нужна страна воспоминаний --
Я начинаю новой жизнью жить.
Желания рождаются спонтанно;
Я вновь ликую, и душа моя поёт,
Мне хорошо от сладостных желаний,
Но это только милый мой поймёт.
Ngựa đưa em về miền quê mong ước,
Nơi khó phân biệt giữa sự thật và ảo giác.
Em chẳng cần miền quê hoài niệm –
Em bắt đầu sống bằng cuộc đời mới mẻ.
Ước vọng sinh ra một cách tự nhiên;
Em lại sướng vui và tâm hồn vang hát,
Em thấy dễ chịu từ ý nguyện ngọt ngào,
Nhưng điều ấy chỉ người yêu em mới hiểu.
Мы улыбнёмся - мы друг другу рады:
Мы вместе в этот миг, единые во всём,
И счастья свет нам освещает полог,
Где праздник жизни -- празднуем вдвоём!
Рассыпавшись и растворившись,
Уйду я вновь в небытие;
Но снова, как из пепла возродившись,
Войду я в твой холодный дом.
Chúng mình mỉm cười- cùng vui sướng bên nhau:
Giây phút ấy chúng mình, cùng chung mọi thứ.
Ánh sáng hạnh phúc chiếu soi cho chúng ta,
Nơi lễ hội cuộc đời- mình ăn mừng chung đôi!
Rơi vãi tung tóe và tan biến,
Em lại trở về dĩ vãng xa xưa;
Như được hồi sinh từ đống tro tàn,
Em bước vào ngôi nhà lạnh lẽo của anh.
TP. Hồ Chí Minh 06.11.2012
Minh Nguyệt dịch.