Một bài hát của Sofia Rotaru
đã lâu lắm rồi, là bài hát hơi buồn một chút khi chia ly. Khi yêu nhau thì người
ta quấn quýt bên nhau như hình với bóng, chẳng có khi nào muốn rời xa. Nhưng
khi đã chán nhau rồi thì chuyển sang ghét nhau, e đó cũng là quy luật: thương -
yêu- thù- ghét mà. Tất cả giờ đây chỉ còn là kỷ niệm dù rằng trái đất vẫn không
ngừng quay và vạn vật không ngừng chuyển động, chỉ có tình yêu là đổi thay…
А ВОТ ТАКАЯ ИСТОРИЯ - CHUYỆN CHỈ VẬY THÔI “СОФИЯ РОТАРУ”
Я забыла тебя, как давний сон,
Хоть меня ты зовешь своею пленницей.
Ты за мной ходи - не ходи,
На меня гляди - не гляди,
Только вряд ли что теперь изменится.
Em đã quên anh như giấc mơ xa xưa,
Thậm chí anh còn gọi em là tù nhân.
Anh đừng nên đi theo sau em nữa,
Và cũng đừng nhìn ngó làm chi,
Có nên chăng đổi thay chính lúc này.
Вот такая история: день сменила ночь,
Все исчезло прочь, история,
Ничего не жаль, а в глазах печаль.
Đây là câu truyện : Ngày chuyển thành đêm
Tất cả biến xa, chỉ còn lại lịch sử,
Chẳng có gì nuối tiếc, nhưng có nỗi buồn trong ánh mắt.
Я забыла про все давным-давно,
И, как видишь, земля все так же вертится.
Ты себя казни - не казни,
Мне весь день звони -не звони,
Только вряд ли что теперь изменится.
Em đã quên mọi thứ từ lâu,
Anh thấy chăng, trái đất vẫn xoay tròn.
Anh đừng tự trừng phạt mình đấy nhé,
Suốt cả ngày chớ có gọi cho em,
Có nên chăng đổi thay chính lúc này.
Вот такая история: день сменила ночь,
Все исчезло прочь, история,
Ничего не жаль, а в глазах печаль.
Đây là câu truyện : Ngày chuyển thành đêm
Tất cả biến xa rồi, chỉ còn lại lịch sử,
Chẳng có gì nuối tiếc, nhưng có nỗi buồn trong ánh mắt.
TP.Hồ Chí Minh 03.05.2011
Minh Nguyệt dịch