Thứ Năm, 5 tháng 11, 2015

ВОЛГА-РЕЧЕНЬКА ГЛУБОКА - DÒNG VÔLGA



Các bạn thân mến, bài hát “ВОЛГА - РЕЧЕНЬКА ГЛУБОКА - DÒNG VÔLGA” từ lâu đã được nhiều người yêu tình khúc Nga ở Việt Nam biết đến, nếu ta từng nghe 2 đĩa hát của nhạc sĩ Trần Tiến biên soạn “Những bài tình ca Nga xuyên qua thế kỷ”. Nghe lời bài hát tiếng Việt cũng rất hay, nhưng chỉ có 2 đoạn thôi. Bài này tôi đã đăng từ lâu rồi, nhưng cứ áy náy mãi, nên hôm nay tôi dịch toàn bộ bài hát để những ai không biết tiếng Nga có thể hiểu trọn nội dung của bài và những ai từng có kỷ niệm vui buồn với dòng Volga, có dịp hồi tưởng lại những ngày xa xưa…
BОЛГА - РЕЧЕНЬКА ГЛУБОКА - DÒNG VÔLGA
Слова и напев О. Ковалевой

Волга-реченька глубока,
Бьет волнами в берега.
Мил уехал, не простился,
Знать, любовь не дорога.
Dòng sông Volga sâu thăm thẳm,
Vỗ đôi bờ những con sóng nhấp nhô.
Người yêu ra đi chẳng giã từ,
Phải chăng tình yêu quá nhạt nhòa.
Ой, туманы голубые,
Серебристая волна…
Неужели ко мне милый
Не вернется никогда?
Ôi màn sương mù lam xanh,
Con sóng bạc nước long lanh
Có lẽ nào hỡi chàng yêu dấu
Chẳng bao giờ trở về với em?
Цвела вишня всем на диво,
Ветром сдуло белый цвет.
Я б другого полюбила,
Да любови в сердце нет.
Anh đào ra hoa kỳ diệu khắp nơi,
Gió thổi làm hoa trắng tung bay.
Nếu như em lỡ yêu người khác,
Thì trong tim cũng đâu có tình yêu.
Возле бережка крутого
День и ночь волна шумит.
Хорошо любить такого,
Кто любовью дорожит.
ngay bên bờ sông dốc đứng
Ngày và đêm sóng vỗ rì rào.
Thật vui sướng khi yêu một người,
Mà người ấy biết quý trọng tình yêu.
Над рекой стоят туманы,
Красна солнца не видать.
А мой милый меня вспомнит,
И его я буду ждать.
Sương mù còn phủ kín mặt sông,
Vẫn chưa nhìn rõ mặt trời hồng.
Chàng dấu yêu đã làm em nhớ lại,
Và nơi đây em sẽ chờ đợi chàng.
TP. Hồ Chí Minh 28.08.2012
Minh Nguyệt dịch.











ВОЛГА - РЕЧЕНЬКА ГЛУБОКА - DÒNG VÔLGA
Lời : O. Kovaleva


Volga biếc xanh chìm đắm trong sương mờ
Dòng uốn quanh nắng in đôi bờ.
Lời hẹn ước xưa, trách ai sao hững hờ.
Có hay chăng ngày tháng mong chờ?

Vôn ga lắng sâu ngàn sóng vỗ đôi bờ
Bài hát xưa đã qua bao giờ
Người về chốn xa, đã đi không đổi lời
Tiếc cho ai tình quá mơ màng.