Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

ДЕРЖИСЬ, АЛЁША - HÃY GẮNG LÊN, ALIOSHA “А. МАРШАЛ”

Trong cuộc chiến tranh chống phát xít, hồng quân Liên xô đã đánh tan giặc ngoại xâm trên đất nước thân yêu của mình, họ còn làm thêm xứ mệnh của người lính hòa bình- giải phóng cho nhiều nước châu Âu thoát khỏi ách đô hộ của phát xít. Sau ngày chiến thắng, nhiều nơi đã dựng tượng đài chiến sĩ xô viết, để tỏ lòng biết ơn. Nhưng ngay sau khi giải phóng khoảng 30 năm, nhiều nơi đã đập phá tượng đài kỷ niệm chiến sĩ xô viết như ở Balan, Tiệp khắc ( Sec- Slovakia) và Hungaria, những thanh, thiếu niên trên các nước này lớn lên có vẻ còn căm thù những người lính Xô viết. Đã hơn 65 năm trôi qua, chúng ta lại thấy các nhạc sĩ nhắc đến những người chiến sĩ xô viết, chiến sĩ hoà bình năm xưa vẫn mãi mãi là biểu tượng cao cả trong lòng những người yêu chuộng hòa bình trên thế giới. Xin giới thiệu với các bạn một bài hát mới, được hát trong dịp kỷ niệm ngày chiến thắng phát xít năm nay tại Matxcơva.



ДЕРЖИСЬ, АЛЁША - HÃY GẮNG LÊN, ALIOSHA “А. МАРШАЛ”
Муз. Слуцкий И. , Сл. Пшеничный А.

В чужих краях, на площадях и в парках,
Где шли бои, у гор чужих и рек,
Они стоят - упавшие в атаках,
Они стоят - воскресшие навек!
Trong những vùng miền, quảng trường và công viên xa lạ,
Những nơi trận đánh đi qua, bên những sông và đồi núi quê người,
Họ đang đứng- hy sinh trong các trận tấn công,
Họ đang đứng- được hồi sinh muôn đời!

За их спиной гранитные знамёна,
А на руках и дети, и цветы…
И помнят всех упавших поимённо,
Они стоят - как памяти посты
Phía sau lưng họ là những lá cờ bằng đá hoa cương,
Còn mang trên tay trẻ em và những đoá hoa…
Và nhớ tên tất cả những người đã ngã xuống,
Họ đang đứng - như những trạm đồn kỷ niệm

И не уйдут ни днём они, ни ночью,
Не бросят пост под снегом и дождём!...
Держись, Алёша! Бой ещё не кончен,
Дождись, братишка - мы к тебе идём!
Họ chẳng rời xa dù là ngày hay đêm,
Chẳng bỏ gác dù mưa rơi và tuyết đổ!...
Aliosha, hãy cố gắng lên! Chiến tranh còn chưa chấm dứt,
Hãy cố gắng lên, người anh em- chúng tôi đang đến với anh!

Всё краше жизнь в спасённых ими странах,
И всё скупее речи и венки...
Ещё вчера - любимы и желанны,
Уже сегодня - будто бы враги!...
Trong các nước được anh cứu thoát, cuộc sống ngày càng thay đổi,
Hà tiện ngay cả lời nói và những vòng hoa…
Mới hôm qua - yêu thương và mong đợi,
Mà hôm nay - giống như những kẻ thù!...

Пусть не сотрутся памятные даты,
Врезаясь в мир тревожною строкой!
Они стоят, советские солдаты -
Не тяготятся должностью такой!...
Mặc những năm tháng kỷ niệm đừng xoá sạch,
Khắc sâu vào hoà bình một dòng chữ bất an!
Họ đứng đó, những người lính xô viết –
Không bị đè nặng bởi nghĩa vụ này đâu!...

И не уйдут ни днём они, ни ночью,
Не бросят пост под снегом и дождём!...
Держись, Алёша! Бой ещё не кончен,
Дождись, братишка - мы к тебе идём!
Họ chẳng rời xa dù là ngày hay đêm,
Chẳng bỏ gác dù mưa rơi và tuyết đổ!...
Aliosha, hãy cố gắng lên! Chiến tranh còn chưa chấm dứt,
Hãy cố gắng lên, người anh em- chúng tôi đang đến với anh!

TP. Hồ Chí Minh 15.06.2011
Minh Nguyệt dịch


ПЕСНЬ О СОЛДАТЕ - BÀI CA NGƯỜI LÍNH “ИРИНА ДУБЦОВА”

Dù cuộc chiến tranh vệ quốc chống phát xít của nhân dân Liên xô đã qua hơn 65 năm rồi, nhưng cho đến nay các nhạc sĩ, các nhà thơ vẫn sáng tác những bài hát về đề tài người lính. Như chúng ta đã biết, trên các thành phố lớn ở tất cả các nước cộng hòa thuộc Liên xô cũ, sau chiến tranh thế giới thứ Hai có dựng lên những đài tưởng niệm chiến sĩ vô danh, có ngọn lửa bất diệt cháy từ năm này qua năm khác. Vào những ngày lễ kỷ niệm chiến thắng phát xít, mọi người hay mang hoa tươi đến viếng. Cách đây ba mươi năm rồi, khi còn là sinh viên tôi thấy những đôi nam nữ sau khi làm lễ kết hôn cũng hay mang hoa ra viếng và chụp hình lưu niệm bên tượng đài chiến sĩ vô danh. Đó là nét đẹp cần nên học tập người dân Xô Viết, tỏ lòng biết ơn những người đã hy sinh vì nền độc lập tự do của Tổ quốc. Đây là một trong những bài hát mới được viết trong tháng Năm vừa qua và trình diễn trong ngày mừng chiến thắng, xin được giới thiệu cùng các bạn.


ПЕСНЬ О СОЛДАТЕ - BÀI CA NGƯỜI LÍNH “ИРИНА ДУБЦОВА”
Музыка: Мигуля В. Слов: Агашина М.

Пролетели года, отгремели бои.
Отболели, отмаялись раны твои,
Но, далёкому мужеству верность храня,
Ты стоишь и молчишь у святого огня.
Năm tháng trôi qua, những trận đánh đã lặng yên.
Những vết thương của anh đã hết đau và hết giày vò,
Nhưng vẫn giữ lòng thành với sự can đảm thuở xưa,
Anh vẫn đứng và lặng yên như ngọn lửa thiêng liêng.

Ты же выжил, солдат! Хоть сто раз умирал,
Хоть друзей хоронил и хоть насмерть стоял.
Отчего же ты замер? - на сердце ладонь,
И в глазах, как в ручьях, отразился огонь?
Hỡi người lính! Anh sống lại, dù trăm lần đã chết,
Dẫu chôn cất bạn bè và anh chết đứng hiên ngang.
Sao anh lại lặng yên? – tay ôm lấy trái tim,
Trong mắt anh hiện lên ngàn suối lửa tuôn trào?

Говорят, что не плачет солдат: он солдат,
И что старые раны к ненастью болят.
Но вчера было солнце! И солнце с утра...
Что ж ты плачешь, солдат, у святого костра?
Dù bảo rằng người lính không khóc: vì anh là người lính,
Và những vết thương xưa cứ trở trời lại nhức nhối đau.
Nhưng hôm qua mới có mặt trời! và nắng từ sáng sớm…
Hỡi người lính, vì sao anh lại khóc bên ngọn lửa thiêng liêng?

Ты же выжил, солдат! Хоть сто раз умирал,
Хоть друзей хоронил и хоть насмерть стоял.
Отчего же ты замер? - на сердце ладонь,
И в глазах, как в ручьях, отразился огонь?
Hỡi người lính! Anh sống lại, dù trăm lần đã chết,
Dẫu chôn cất bạn bè và anh chết đứng hiên ngang.
Sao anh lại lặng yên? – tay ôm lấy trái tim,
Trong mắt anh hiện lên ngàn suối lửa tuôn trào?

Посмотри же, солдат, - это юность твоя:
У солдатской могилы стоят сыновья!
Так о чём же ты думаешь, старый солдат?
Или сердце горит? Или раны болят?
Hỡi người lính, hãy nhìn xem,- đó là thời tuổi trẻ của anh:
Bên ngôi mộ người lính, những đứa con trai đang đứng!
Anh nghĩ gì đây, hỡi người lính cũ năm xưa?
Phải chăng trái tim rực cháy? Hay những vết thương nhức nhối?

Ты же выжил, солдат! Хоть сто раз умирал,
Хоть друзей хоронил и хоть насмерть стоял.
Отчего же ты замер? - на сердце ладонь,
И в глазах, как в ручьях, отразился огонь?
Hỡi người lính! Anh sống lại, dù trăm lần đã chết,
Dẫu chôn cất bạn bè và anh chết đứng hiên ngang.
Sao anh lại lặng yên? – tay ôm lấy trái tim,
Trong mắt anh hiện lên ngàn suối lửa tuôn trào?

И в глазах, как в ручьях, отразился огонь?
Trong mắt anh hiện lên ngàn suối lửa tuôn trào?

TP. Hồ Chí Minh 15.06.2011
Minh Nguyệt dịch


НАСТАНЕТ ДЕНЬ СЧАСТЛИВОЙ ВСТРЕЧИ - ĐẾN NGÀY GẶP MẶT HẠNH PHÚC "ШУЛЬЖЕНКО”

Khi chia tay người vợ trẻ ở quê nhà ra chiến trường, người lính chỉ còn trao đổi với người vợ bằng phương tiện duy nhất là những lá thư. Vì trong chiến tranh làm gì có điện thoại thoải mái như bây giờ. Khi đọc bài thơ này ta có cảm tưởng nó gần gũi với bài “Thăm lúa” của nhà thơ Trần Hữu Thung. Khi người chồng ra chiến trường, thì người vợ vẫn nóng lòng chờ mong ngày chiến thắng đón chồng về trong vòng tay êm ái bỏng cháy yêu thương. Trong cả bài thơ tôi tâm đắc nhất đoạn:
“Em cho anh xem những cánh thư từ mặt trận,
Thiêng liêng nhất trên đời- những lá thư của anh.
Em biết rằng, anh đã nghĩ những gì,
Mà trong thư anh không hề nhắc tới
Và thế là em luôn chờ đợi, để anh lại trở về bên em”.
Bài hát không có videoclip, chỉ có thể nghe dưới dạng MP3 trong trang web: giaidieunga, mong các bạn thông cảm.


НАСТАНЕТ ДЕНЬ СЧАСТЛИВОЙ ВСТРЕЧИ - ĐẾN NGÀY GẶP MẶT HẠNH PHÚC “КЛАВДИЯ ШУЛЬЖЕНКО”
Музыка: Борис Фомин - Слова: Павел Герман

Снова светло, снова тепло,
В дымке лежат поля.
И цветут, цветут, как прежде, тополя.
Старый наш дом, сад за окном,
Каждый в саду цветок,
Ждут тебя, любимый мой,
И свиданья срок
Уж недалёк...
Настанет день счастливой встречи,
И я на всё тебе отвечу,
И обо всём тебе, любимый, расскажу.
И обниму, и успокою,
И в жизни самое святое - твои же письма,
Письма с фронта покажу.
Я знала всё, что думал ты,
И что в письме не писано тобой.
Я так ждала, когда ты будешь вновь со мной.
Мой...
И в этот день счастливой встречи
Твоим глазам я всё отвечу,
К твоим губам я вновь прильну,
Родной...
Trời đang dần sáng, lại ấm áp hơn,
Những cánh đồng nằm trong khói sương.
Nhưng cây dương hoa lại nở như xưa.
Ngôi nhà cũ của em, có vườn ngoài cửa sổ,
Ở trong vườn, mỗi bông hoa nhỏ,
Đang chờ anh, người yêu của em,
Và thời hạn gặp nhau
Chẳng còn bao lâu nữa…
Đã đến ngày gặp nhau hạnh phúc,
Em sẽ trả lời anh tất cả bao điều,
Em kể cho anh nghe tất cả, anh yêu.
Em ôm anh, động viên an ủi,
Em cho anh xem những cánh thư từ mặt trận,
Thiêng liêng nhất trên đời- những lá thư của anh.
Em biết rằng, anh đã nghĩ những gì,
Mà trong thư anh không hề nhắc tới
Và thế là em luôn chờ đợi, để anh lại trở về bên em.
Anh yêu của em…
Và trong ngày gặp nhau hạnh phúc này đây
Em sẽ trả lời tất cả đôi mắt của anh
Và đôi môi anh, em lại áp sát vào,
Hỡi anh yêu dấu

Сколько ушло, сколько прошло
Грустных, печальных дней,
И глухих, глухих взволнованных ночей.
Грусть позади, всё - впереди,
Радость несут года!
Ты войдёшь в наш старый дом,
Как входил всегда.
И вот тогда...
Настанет день счастливой встречи,
И я на всё тебе отвечу,
И обо всём тебе, любимый, расскажу.
И обниму, и успокою,
И в жизни самое святое - твои же письма,
Письма с фронта покажу.
Я знала всё, что думал ты,
И что в письме не писано тобой.
Я так ждала, когда ты будешь вновь со мной.
Мой...
И в этот день счастливой встречи
Твоим глазам я всё отвечу,
К твоим губам я вновь прильну,
Родной...

Biết bao nhiêu tháng ngày buồn khổ
Đã trôi qua và đã rời xa,
Biết bao đêm âm thầm lo lắng
Nỗi buồn bỏ đằng sau, tất cả - còn phía trước
Những năm dài tràn ngập niềm vui!
Anh bước vào ngôi nhà xưa của chúng mình
Như anh vẫn luôn bước vào
Và đến một khi…
Đã đến ngày gặp nhau hạnh phúc,
Em sẽ trả lời anh tất cả bao điều,
Em kể cho anh nghe tất cả, anh yêu.
Em ôm anh, động viên an ủi,
Em cho anh xem những cánh thư từ mặt trận,
Thiêng liêng nhất trên đời- những lá thư của anh.
Em biết rằng, anh đã nghĩ những gì,
Mà trong thư anh không hề nhắc tới
Và thế là em luôn chờ đợi, để anh lại trở về bên em.
Anh yêu của em…
Và trong ngày gặp nhau hạnh phúc này đây
Em sẽ trả lời tất cả đôi mắt của anh
Và đôi môi anh, em lại áp sát vào,
Hỡi anh yêu dấu…

TP. Hồ Chí Minh 09.05.2011
Minh Nguyệt dịch


Do không có videoclip, các bạn có thể nghe MP3 tại đây: Bấm Ctrl + click theo đường link.

Ирина Крутова, Вивальди оркестр НАСТАНЕТ ДЕНЬ! 

НЕ ТРЕВОЖЬ ТЫ СЕБЯ - ANH ĐỪNG XAO XUYẾN “МАРИЯ ПАХОМЕНКО”

Trong những năm tháng chiến tranh hàng triệu người đàn ông trẻ già ra mặt trận chống giặc, những người vợ, người yêu ở nhà chờ đợi ngóng trông một lòng chung thủy. Trong khi đó một số người đàn ông vì lý do nào đó, có thể do sức khoẻ được ở lại địa phương, thường qua lại tán tỉnh gạ gẫm chị em. Nhưng các chị em phụ nữ từ chối và vẫn hy vọng một ngày nào đó người yêu từ mặt trận chiến thắng trở về. Nếu xét về câu về chữ của bài hát, thì hoàn cảnh này có vẻ cũng rất giống như ở Việt nam của chúng ta trong những năm đánh Mỹ. Bài hát do ca sĩ Maria Pakhomenko trình bày được ghép trong bộ phim “Còn lại tình yêu” xin được giới thiệu cùng các bạn.


НЕ ТРЕВОЖЬ ТЫ СЕБЯ - ANH ĐỪNG XAO XUYẾN “МАРИЯ ПАХОМЕНКО”
Музыка: Василий Соловьёв-Седой - Слова: Михаил Исаковский;1944 - Из фильма-концерта "Любовь останется". 1975 г.


Не тревожь ты себя, не тревожь,
Обо мне ничего не загадывай
И, когда по деревне идёшь,
На окошко моё не поглядывай.
Anh đừng xao xuyến làm chi,
Đừng dự định với em điều gì nhé
Nếu khi nào anh bước chân trong làng,
Hãy đừng nhìn lên cửa sổ nhà em.
Зря записок ты мне не пиши,
Фотографий своих не раздаривай:
Голубые глаза хороши,
Только мне полюбилися карие.
Đừng viết thư nhắn cho em kẻo uổng công,
Những tấm hình chớ mang tặng khắp nơi:
Đôi mắt xanh quả là xinh đẹp,
Nhưng em chỉ yêu đôi mắt nâu.
Полюбились любовью такой,
Что вовек никогда не кончается.
Вот вернётся он с фронта домой
И под вечер со мной повстречается.
Em đã yêu bằng tình yêu như thế,
Để muôn đời tình chẳng nhạt phai.
Kìa chàng trai từ mặt trận trở về
Trong chiều hè đã đến gặp em.
Я прижму его к сердцу, прижму
Молодыми руками, горячими,
И скажу я в тот вечер ему,
Что самою судьбой предназначено.
Em sẽ ghì chàng vào sát trái tim
Bằng đôi tay trẻ trung, bỏng cháy,
Và nói với chàng vào buổi chiều hôm ấy,
Số phận ta đã định đoạt rồi.
А тебя об одном попрошу:
Ты напрасно меня не испытывай.
Я на свадьбу тебя приглашу,
А на большее ты не рассчитывай.
Em chỉ mong anh mỗi một điều:
Chớ uổng công để thử lòng em.
Em sẽ mời anh dự đám cưới,
Và đừng nên tính toán thiệt hơn
Я на свадьбу тебя приглашу,
А на большее ты не рассчитывай.
Em sẽ mời anh dự đám cưới,
Và đừng nên tính toán thiệt hơn

TP. Hồ Chí Minh 09.05.2011
Minh Nguyệt dịch 




СОЛДАТСКИЙ ВАЛЬС - ĐIỆU VALS NGƯỜI LÍNH “ЛЕОНИД УТЁСОВ”

Vals người lính, như những tấm lòng chân thật của người lính chiến trong tình bạn cũng như trong tình yêu. Trên bước đường ra trận cùng nhau chia sẻ những niềm vui nỗi buồn, miếng cơm, ngụm nước,  ngay cả chuyện yêu đương vì mấy chàng lính trẻ thời xưa hay có thói quen xấu hổ chẳng dám ngỏ lời yêu mà chỉ để trong lòng. Nhưng tất cả tình cảm của họ đều mang theo vào trận đánh, dồn căm thù lên đầu lê mũi súng để tiêu diệt kẻ thù xâm lược, còn tính dịu dàng âu yếm cất giữ sâu trong trái tim để giành cho người vợ, người yêu ở nơi quê nhà đang chờ mong chiến thắng trở về. Bài hát mới nghe qua thấy rất bình dị, nhưng nếu ngẫm từng câu, từng chữ mới thấy được tình cảm của người lính với quê hương đất nước với người thân với bạn bè. Xin giới thiệu với các bạn videoclip của ca sĩ hát đầu tiên bài hát này Leonid Uchesov.


СОЛДАТСКИЙ ВАЛЬС - ĐIỆU VALS NGƯỜI LÍNH “ЛЕОНИД УТЁСОВ” 
Музыка: Никита Богословский - Слова: Владимир Дыховичный
 

Давно ты не видел подружку,
Дорогу к знакомым местам.
Налей же в железную кружку
Свои боевые сто грамм.
Гитару возьми,
Струну подтяни,
Солдатскую песню пропой.
О доме своём, о времени том,
Когда мы вернёмся домой.
О доме своём, о времени том,
Когда мы вернёмся домой.

 Đã lâu anh không được thấy bạn gái,
Cả đường về những chốn thân quen.
Nào hãy đổ vào ca sắt này đi
Tinh thần chiến đấu một trăm gram.
Nào hãy ôm lấy cây đàn ghi ta,
Căn chỉnh cho dây đàn cao thêm,
Hãy hát vang bài ca người lính,
Về ngôi nhà của mình, và thời gian
Khi chúng ta được về với quê nhà.
Về ngôi nhà của mình, và thời gian
Khi chúng ta được về với quê nhà.


Мы верность и долг не забыли,
Но всё же признаемся, друг,
Что мало когда-то любили
Мы наших бесценных подруг.
Всю нежность свою,
Что в смертном бою,
Солдат, берегли мы с тобой,
Мы в сердце своём жене принесём,
Когда мы вернёмся домой.
Мы в сердце своём жене принесём,
Когда мы вернёмся домой.
 
Lòng trung thành và nhiệm vụ chúng ta không thể quên,
Nhưng dù sao chúng mình cũng thừa nhận, bạn ơi,
Ít khi nào chúng ta đã yêu
Những bạn gái quý giá nhất.
Tất cả nỗi dịu dàng của mình,
Đã mang vào trận đánh quyết tử,
Người lính, chúng mình quyết cùng nhau giữ gìn.
Ở trong trái tim, để trao tặng vợ hiền,
Khi chúng ta trở về với quê nhà.
Ở trong trái tim, để trao tặng vợ hiền,
Khi chúng ta trở về với quê nhà.


Закончив походную службу,
За мирным домашним столом
Припомним солдатскую дружбу,
Солдатскую кружку нальём.
И, чуть загрустив,
Солдатский мотив
Припомним мы мирной порой.
Споём о боях, о старых друзьях,
Когда мы вернёмся домой.
Споём о боях, о старых друзьях,
Когда мы вернёмся домой.
 
Kết thúc sứ mệnh bảo vệ hoà bình,
Lại quây quần bên bàn tròn êm ấm
Cùng ôn lại tình bạn quân nhân,
Lại đổ vào những cái ca của lính.
Và một chút thoáng buồn,
Với thói quen người lính
Mình cùng nhớ những lúc hoà bình.
Cùng hát về những trận đánh và những người bạn cũ,
Khi chúng ta trở về với quê nhà.
Cùng hát về những trận đánh và những người bạn cũ,
Khi chúng ta trở về với quê nhà.

TP. Hồ Chí Minh 07.05.2011
Minh Nguyệt dịch



СНЕГИРИ – NHỮNG CHÚ CHIM HỒNG TƯỚC “ЮРИЙ АНТОНОВ”

Vào khoảng năm 1985 khi đất nước Liên Xô kỷ niệm 40 năm chiến thắng phát xít, nhiều bài hát về đề tài chiến tranh đã được phát hành. Trong đó ca sĩ- nhạc sĩ Yuri Antonov cũng trình làng bài hát “Những chú chim hồng tước” rất cảm động, như nhắc nhở loài người hãy cùng đấu tranh để chống lại những cuộc chiến phi nghĩa, đồng thời cũng ghi nhớ công ơn của những người lính đã ngã xuống vì Tổ quốc thân yêu. Khi nghe bài hát này chúng ta cũng nhớ lại bài hát “Đàn sếu” ·  ЖУРАВЛИ - ĐÀN SẾU “МАРК БЕРНЕС"  lời thơ của nhà thơ Daghistan: Rasun Gamzatov. Bây giờ xin giới thiệu với các bạn bài hát “Những chú chim hồng tước” với sự trình bày của Yuri Antonov.

 lời thơ của nhà thơ Daghistan: Rasun Gamzatov. Bây giờ xin giới thiệu với các bạn bài hát “Những chú chim hồng tước” với sự trình bày của Yuri Antonov.



СНЕГИРИ – NHỮNG CHÚ CHIM HỒNG TƯỚC “ЮРИЙ АНТОНОВ”
Музыка: Юрий Антонов - Слова: Михаил Дудин

Эта память опять от зари до зари
Беспокойно листает страницы,
И мне снятся всю ночь на снегу снегири,
В белом инее красные птицы.
Nỗi nhớ này lại về từ sáng đến chiều
Dáng lo âu lật mở từng trang,
Cả đêm tôi mơ thấy trên tuyết những chú chim hồng tước,
Trong sương lạnh trắng có những chú chim hồng.

Белый полдень стоит над Вороньей горой,
Где оглохла земля от обстрела,
Где на рваную землю, на снег голубой
Снегириная стая слетела.
Где на рваную землю, на снег голубой
Снегириная стая слетела.
Trưa đã về phía trên núi Quạ,
Nơi đất hoang vu bởi pháo kích hung tàn,
Có đàn chim hồng tước bay ngang
Trên đất nham nhở, trên tuyết xanh lam.
Có đàn chim hồng tước bay ngang
Trên đất nham nhở, trên tuyết xanh lam.

От переднего края раскаты гремят,
Похоронки доходят до тыла,
Под Вороньей горою погибших солдат
Снегириная стая накрыла.
phía trước tiếng sấm sét rền vang,
Còn tuyến sau chuyển về những đám tang
Đàn hồng tước đã che kín xung quanh
Những người lính hy sinh dưới núi Quạ.

Мне все снятся военной поры пустыри,
Где судьба нашей юности спета.
И летят снегири, и летят снегири
Через память мою до рассвета.
И летят снегири, и летят снегири
Через память мою до рассвета.
Tôi luôn mơ thấy chỗ hoang tàn thời chiến tranh,
Nơi số phận của thanh niên ta đã được hát vang.
Và những chú chim hồng tước bay ngang
Xuyên hết tâm trí của tôi cho tới sáng.
Và những chú chim hồng tước bay ngang
Xuyên hết tâm trí của tôi cho tới sáng.

TP. Hồ Chí Minh 06.03.2011
Minh Nguyệt dịch.