Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014

Я ТЕБЕ ДАРИЛ ЦВЕТЫ – ANH TẶNG EM NHỮNG ĐÓA HOA “ГЕОРГ ОТС”


Các bạn thân mến, bài hát “Я ТЕБЕ ДАРИЛ ЦВЕТЫ – ANH TẶNG EM NHỮNG ĐÓA HOA” do ca sĩ Георг Отс trình bày từ những năm 60- 70 của thế kỷ trước xin được giới thiệu với các bạn. Bài hát này hy vọng hợp với tâm trạng của nhiều người đàn ông trong chúng ta, kỷ niệm khi còn đang tuổi yêu đương, thấp thỏm chờ mong khi ngỏ lời bạn gái. Thực tế thời nay chả ai chờ đợi tới 2 năm phải không các bạn, nhiều lắm người ta chỉ chờ đợi trong vòng mươi ngày hay một tháng. Còn 2 năm chắc lấy vợ có con rồi, chờ đợi làm chi vui hóa thành buồn. Đừng có làm cao mà ế chồng như chơi, hãy nên biết mình là ai phải không các bạn.

Я ТЕБЕ ДАРИЛ ЦВЕТЫ – ANH TẶNG EM NHỮNG ĐÓA HOA “ГЕОРГ ОТС”
Слова В. Малкова. Музыка Л. Бакодова.


Я тебе дарил цветы,
Астры белоснежные.
Может, улыбнешься ты,
Не терял надежды я.
Anh tặng em những đóa hoa,
Cúc tây trắng muốt nõn nà.
Có thể, em sẽ mỉm cười,
Để anh vẫn còn hy vọng.
Я ответа ожидал
Года два, не менее,
И один переживал
Все свои сомнения.
Anh chờ đợi câu trả lời
Ít nhất, đã hai năm rồi,
Chỉ một mình anh nếm trải
Mọi nỗi hoài nghi của mình.
Может быть, цветы мои
Скромные наскучили?
А не любишь - не таи,
Что ж напрасно мучаешь?
Có thể là hoa của anh
Khiêm nhường làm em phát chán?
Nếu không yêu- em đừng giấu,
Đày đọa vô ích làm chi?
Расскажи, какой тропой
Ходишь на свидание,
Чтоб не встретиться с тобой,
Повернуть заранее.
Hãy nói xem con đường nào
Em đi đến nơi hò hẹn,
Để nhỡ không gặp được em,
Anh biến về sớm cho nhanh.

Tp. Hồ Chí Minh 24.01.2014
Minh Nguyệt dịch.
 

Thứ Năm, 23 tháng 1, 2014

ПОКА НА УЛИЦЕ ЯНВАРЬ – TRÊN PHỐ BÂY GIỜ LÀ THÁNG GIÊNG “ВАЛЕРИЯ”


Các bạn thân mến, thế là tháng Giêng sang được 3 tuần rồi, chỉ còn 1 tuần nữa thôi là chúng ta đón Tết cổ truyền của dân tộc. Hôm qua các bạn trong Hội những người yêu bài hát Nga có giới thiệu cho tôi bài hát mới của ca sĩ Валерия (Алла Юрьевна Перфилова) “ПОКА НА УЛИЦЕ ЯНВАРЬ –  TRÊN PHỐ BÂY GIỜ LÀ THÁNG GIÊNG”, tôi xin dịch và giới thiệu cùng các bạn.


ПОКА НА УЛИЦЕ ЯНВАРЬ – TRÊN PHỐ BÂY GIỜ LÀ THÁNG GIÊNG “ВАЛЕРИЯ”
Музыка: В. Усланов- Слова: Е. Авдеева

Не надо ничего писать,
Не надо никому звонить.
Давно пора уж перестать
Слезами сердца раны бередить...
Không cần phải viết điều gì hết,
Cũng đâu cần phải gọi cho ai.
Đáng lẽ phải thôi từ lâu rồi
Khơi vết thương lòng lệ tuôn rơi…
Пусть чувства лучшие мои
Ведут меня, как пилигримы
Дорогой к истинной любви!
Мы жили лишь пока любили...
Hãy đ những cảm xúc tuyệt vời
Đưa em đi như người vui trẩy hội
Trên đường đến tình yêu đích thực!
Chúng ta chỉ sống khi còn yêu
Пускай, пускай на улице январь,
Зима, зима и падают снежинки.
Я сохраню любовь сама -
Любовь прощает все ошибки...
Hãy để đường phố vào tháng Giêng,
Mùa đông những bông tuyết tuôn rơi.
Em sẽ tự mình gìn giữ tình yêu-
Vì tình yêu tha thứ mọi lỗi lầm…
Мне не сомкнуть усталых век
И далеко так до июля...
И сыпет, сыпет крупный снег.
И не пойму, явь иль сплю я...
Em không thể khép những đôi mi mệt mỏi
Và tháng Bảy còn lâu mới tới
tuyết dày vẫn cứ tuôn rơi.
Không hiểu, sự thực hay em đã ngủ rồi...
И сыпет, сыпет крупный снег
И не пойму, явь иль сплю я...
Và tuyết dày vẫn cứ tuôn rơi.
Không hiểu, sự thực hay em đã ngủ rồi..
Пускай, пускай на улице январь!
Зима, зима и падают снежинки.
Я сохраню любовь сама-
Любовь прощает все ошибки...(x 2)
Hãy đ đường phố vào tháng Giêng!
Mùa đông những bông tuyết tuôn rơi.
Em sẽ tự mình gìn giữ tình yêu-
Vì tình yêu tha thứ mọi lỗi lầm
Не надо ничего писать…
Не надо никому звонить…
Не надо ничего писать…
Не надо никому звонить…
Không cần phải viết điều gì hết…
Cũng đâu cần phải gọi cho ai…
Không cần phải viết điều gì hết…
Cũng đâu cần phải gọi cho ai…

Tp. Hồ Chí Minh 23.01.2014
Minh Nguyệt dịch.

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

TẶNG EM, CÔ GÁI VIỆT YÊU TÌNH CA NGA




 Đây là bài thơ tổng kết những bài hát Nga yêu thích mà tôi thấy hay nhất. Bài này tôi đã đăng từ 31 tháng 3 năm 2010, nhưng chưa được hoàn thiện nên tôi bổ sung thêm danh mục những bài hát được nhắc đến, để các bạn yêu những tình khúc Nga có thể vào nghe luôn theo đường dẫn.
Nhớ lại hơn 30 năm về trước, vào năm 1978 sau khi thi vào đại học Kỹ thuật quân sự, tôi được đủ điểm đi học nước ngoài. Cục cán bộ quyết định gửi tôi đi Balan học đóng tàu tại trường bách khoa Gdansk. Sau một năm học tiếng Balan tại trường Đại học ngoại ngữ Hà nội tôi có thành tích cũng tương đối khả quan vì trước đây ở trường phổ thông tôi đã học tiếng Nga, nên học ngoại ngữ thứ 2 cũng dễ dàng hơn. Nghỉ hè năm đó, khi chuẩn bị đi Balan, tôi có kể với mẹ tôi rằng, “con đi chắc con ở lại chứ bạn bè cùng trường ít có ai về”. Nghe đến đó thấy mẹ tôi có vẻ không đồng ý vì có người mẹ nào lại muốn mất con. Thế là cuối tháng 7 năm đó, khi bố tôi từ đơn vị về thăm nhà biết tin đó ông đã xuống Cục cán bộ xin chuyển cho tôi đi học ở Liên xô. Sang Liên xô, tôi lại bắt đầu học một năm tiếng Nga tại trường Đại học tổng hợp Minsk, thủ đô của Belarussia và sau đó chuyển về học 6 năm tại Đại học bách khoa Kiev, thủ đô nước cộng hòa Ucraina. Nếu như ngày đó tôi đi Ba lan thì trình độ tiếng Nga của tôi chắc không đủ để dịch những bài tình ca Nga như thế này. 
TẶNG EM, CÔ GÁI VIỆT YÊU TÌNH CA NGA
 

 Anh gửi em NIỀM HY VỌNG nhỏ
Mong CHÁY LÊN NGÔI SAO CỦA TÔI ƠI
Để được thấy em dưới ánh mặt trời
Nụ cười thắm như ĐOÁ HOA ĐỒNG NỘI

Anh thấy em chút thẹn thùng bối rối
Vẫn xinh tươi giữa TRIỆU ĐÓA HOA HỒNG
Cùng HƯƠNG VỊ TÌNH YÊU dịu ngọt,
Ngào ngạt như MÂM XÔI NỞ HOA.

Với LÒNG CHUNG THỦY CỦA THIÊN NGA
NHỮNG NGÀY NẮNG ẤM ĐÃ QUA
Hay phải sống với MÙA ĐÔNG TRẮNG xóa
DUY NHẤT TRÊN ĐỜI anh trọn kiếp yêu em.

Cầu mong anh không là BƯỚM ĐÊM
Đừng phũ phàng với bông HOA CÚC
Anh có nhớ TÌNH CA DU MỤC
Tìm em trong bát ngát thảo nguyên xanh.

EM GỌI HÀNH TINH BẰNG TÊN ANH
Bởi vì EM KHÔNG THỂ NÀO KHÁC ĐƯỢC
Còn với anh bao lỗi lầm thuở trước
HÃY TIN VÀ THA THỨ em ơi.

DÒNG VOLGA đang lững lờ trôi
Đem nước tưới CÁNH ĐỒNG NGA bát ngát
CHIỀU HẢI CẢNG em cất cao tiếng hát
Rồi mơ màng nhìn ĐÀN SẾU bay qua.

Em có nghe TIẾNG HÓT CHIM BÔNG LAU
Như nhớ nhiều chuyện hẹn hò thuở trước
CHIỀU MATXCƠVA tần ngần dạo bước
Ngắm TRĂNG LÊN trên ĐỈNH NÚI LÊNIN ...

Anh gửi một GIỌT TÌNH bé nhỏ
Về quê em đất cảng thân yêu
Khẽ mỉm cười: EM CHẲNG NGOÁI LẠI ĐÂU
Nếu yêu nhau, HÃY TÌM EM anh nhé!

TP. Hồ Chí Minh 31.03.2010
Minh Nguyệt



Thùy Dương commented

Quê anh vốn ở xứ Đoài
Thơ mang trong máu từ ngày mẹ sinh
Bay trong giai điệu lung linh
Thơ dâng sẵn ở tim mình đó thôi

Em chỉ như cú hích bồi
Tạo đà cho áng thơ rơi những chiều
Hòa cùng âm nhạc phiêu diêu
Câu thơ, bài hát, tình yêu cuộc đời

“Biết ơn”, đâu dám nhận lời
Chỉ mong anh tặng cho đời giấc mơ
Bằng lời dịch đẹp ý thơ
Phiêu cùng bản nhạc, nhạc- thơ, tuyệt vời!
Minh Nguyệt đáp lời:

Anh quê dù ở xứ Đoài,
Thơ văn vón cục nặn hoài không ra.
Từ ngày có em thăm nhà,
Gọi tên những bản tình ca thuở nào.

Anh ngỡ trong giấc chiêm bao,
Em như cơn gió lướt vào đời anh.
Nâng tình lên tận mây xanh,
Bồng bềnh, phiêu lãng đọng thành vần thơ.

Biết bao năm, tháng đợi chờ,
Để anh có được giấc mơ cho đời.
Chỉ một blog nhỏ thôi,
Anh gửi vào đó ngàn lời thiết tha.

Cám ơn những bản tình ca,
Vượt thời gian để cho ta gặp mình.
ĐOÁ HOA ĐỒNG NỘI đẹp xinh,
NIỀM HY VỌNG sáng lung linh cuộc đời./.




 ĐỂ NGHE BÀI HÁT ĐƯỢC NHẮC ĐẾN TRONG BÀI THƠ TRÊN CÁC BẠN CÓ THỂ VÀO ĐÂY: