Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2015

БЕРЕГА - BẾN SÔNG “АЛЕКСАНДР МАЛИНИН”


Tình cờ nghe được một bài hát rất tình cảm, nếu ai trong hoàn cảnh này cũng cảm thấy mắt mình rớm lệ. Nếu ai sinh ra gần những con sông chắc hẳn có những kỷ niệm tuổi thơ ngọt ngào sâu lắng, có những kỷ niệm vế mối tình đầu chẳng bao giờ quên được. Từ đất miền Nam xa xôi lòng nhớ về quê tôi, đất Sơn tây có con sông Hồng chảy qua hai bờ là những bãi ngô, bãi mía, nương dâu bên lở bên bồi. Từ nhỏ chúng tôi vui đùa với nhau hay hò đối nhau với bạn trên bến sông. Nhiều câu thơ câu hò của tuổi thơ có lẽ suốt đời chẳng bao giờ quên được:
“ Cách nhau chỉ một con sông
Muốn sang thăm bạn sau không có đò”
“ Nước sông Hồng vừa trong vừa mát
Đê Vân Nam lắm cát dễ đi”…
Tuổi thơ qua đi bạn bè chia tay nhau mỗi đưa một phương trời, người vào đại học người vào bộ đội, giờ đây hầu hết đã nghỉ hưu, nhưng chuyện ngày xưa có mấy ai quên được. Hình ảnh cô con gái ven sông Hồng tóc dài da trắng mãi in đậm trong trí nhớ của tôi. Lần đầu tiên quen nhau cũng trên bến sông có bãi ngô đầu xuân xanh non mơn mởn, đó cũng là lần đầu tiên trong đời biết rung động trái tim. Những năm mới vào quân ngũ là những tháng năm buồn vô hạn, bởi hai đứa chả nói được câu gì trước lúc chia tay. Rồi mặc cho thời gian trôi qua, những kỷ niệm xưa mãi mãi ghi khắc trong lòng. Xin gửi tới các bạn bài hát “БЕРЕГА - BẾN SÔNG” với giọng ca của Alexandr Malinin, chúc các bạn có nhiều tình cảm đẹp và đừng để buồn theo tháng năm.



БЕРЕГА - BẾN SÔNGАЛЕКСАНДР МАЛИНИН
В. Засухин Ю. Рыьчинский

Берега, берега. Берег этот и тот.
Между ними река моей жизни.
Между ними река моей жизни течет,
От рожденья течет и до тризны.
Там, на том берегу, что течет по судьбе,
Свое сердце тебе я оставил.
Свое сердце навек я оставил тебе,
Там, куда не найти переправы.
Hỡi bến bờ - bên lở bên bồi,
Giữa chúng là dòng sông đời tôi.
Dòng sông đời tôi đang chảy xiết
Từ khi sinh ra chảy đến hết cõi đời.
Bờ bên ấy, đang chảy theo số phận,
Trái tim này anh để lại cho em.
Anh gửi lại cho em muôn kiếp,
Chẳng bao giờ tìm được bến đò sang.

А на том берегу незабудки цветут,
А на том берегу звезд весенний салют.
А на том берегу мой костер не погас,
А на том берегу было все в первый раз.
В первый раз я любил и от счастья был глух.
В первый раз пригубил дикий мед твоих губ.
А на том берегу, там на том берегу,
Было то, что забыть никогда не смогу.
Ở bờ sông đó có loại hoa không quên,
Ở bờ sông đó có pháo hoa mùa xuân.
Ở bờ sông đó lửa lòng tôi chẳng tắt,
Lần đầu tiên gặp em, cũng ở bến sông này.
Lần đầu tiên biết yêu với hạnh phúc lặng câm.
Lần đầu anh đánh mất mật ngọt của môi em.
Cũng trên bến sông này, mà em nào có hay,
Những gì đã qua đi, anh làm sao quên được.

Там за быстрой рекой, где черемухи дым,
Там я в мае с тобой, здесь я маюсь.
Там я в мае с тобой, здесь я в мае один
И другую найти не пытаюсь.
Phía dòng sông chảy xiết, có mùi hương anh đào,
Tháng Năm anh bên em, giờ anh ôm đau khổ.
Tháng Năm xưa cùng em, giờ anh chỉ một mình
Bởi đi tìm người khác, anh đâu muốn em ơi.

А на том берегу незабудки цветут,
А на том берегу звезд весенний салют.
А на том берегу мой костер не погас,
А на том берегу было все в первый раз.
В первый раз я любил и от счастья был глух.
В первый раз пригубил дикий мед твоих губ.
А на том берегу, там на том берегу,
Было то, что забыть никогда не смогу.
Ở bờ sông đó có loại hoa không quên,
Ở bờ sông đó có pháo hoa mùa xuân.
Ở bờ sông đó lửa lòng tôi chẳng tắt,
Lần đầu tiên gặp em, cũng ở bến sông này.
Lần đầu tiên biết yêu với hạnh phúc lặng câm.
Lần đầu anh đánh mất mật ngọt của môi em.
Cũng trên bến sông này, mà em nào có hay,
Những gì đã qua đi, anh làm sao quên được.

Берега, берега, берег этот и тот.
Между ними река моей жизни.
Между ними река моей жизни течет,
Hỡi bến bờ - bên lở bên bồi,
Giữa chúng là dòng sông đời tôi.
Dòng sông đời tôi đang chảy xiết

TP. Hồ Chí Minh 2.11.2010
Minh Nguyệt dịch. 

Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2015

ПАРОМЩИК - NGƯỜI LÁI ĐÒ “ALLA PUGACHEVA”


ПАРОМЩИК - NGƯỜI LÁI ĐÒ “ALLA PUGACHEVA”
Lời Việt của Vũ Vinh Quốc  (Trường ĐH tổng hợp Krasnodar)


Упала ранняя звезда.
В полях прохлада,
Плывет паром, поет вода
О чем-то рядом.
И там, где светится река
У тихой рощи,
Соединяет берега
Седой паромщик.
Những ánh sao tàn, tan biến trên đồng
trong sớm mai lạnh giá.
Xao xuyến con đò, sóng nước dạt dào,
như nói điều gì đó.
Lấp lánh bến bờ, im ắng khu rừng
thấp thoáng mái đầu trắng.
Con đò anh mang, nối nối đôi bờ xa
vẫn chung một dòng sông.

Разлук так много на земле
И разных судеб,
Надежду дарит на заре
Паромщик людям.
То берег левый нужен им,
То берег правый,
Влюбленных много, он один -
У переправы.
Những phút chia ly, những nỗi riêng tư
tiếp nhau nhiều biết mấy.
Sớm sớm anh mang, những lứa yêu đương
mối hy vọng yêu thương.
Lúc đứng nên đông, lúc ngó bên tây
sớm hôm cùng sóng nước.
Giữa niềm vui lứa đôi, anh cùng đò chờ bên sông.

Струится время без конца
У тихой рощи,
Венчает юные сердца
Седой паромщик.
Но нас с тобой соединить
Паром не в силах.
Нам никогда не повторить
Того, что было.
2. Năm tháng trôi hoài, canh suốt đôi bờ
Đò anh bên rừng vắng
Anh nối bến bờ, cho những mối tình
những trái tim nồng thắm.
Nhưng trái tim này, với trái tim người
đò anh không thể nối.
Xa rồi còn đâu, nhắc đến làm chi
nỗi đau năm dài qua.

Разлук так много на земле
И разных судеб,
Надежду дарит на заре
Паромщик людям.
То берег левый нужен им,
То берег правый,
Влюбленных много, он один -
У переправы.
Những phút chia ly, những nỗi riêng tư
tiếp nhau nhiều biết mấy.
Sớm sớm anh mang, những lứa yêu đương
mối hy vọng yêu thương.
Lúc đứng nên đông, lúc ngó bên tây
sớm hôm cùng sóng nước.
Giữa niềm vui lứa đôi, anh cùng đò chờ bên sông.

Bài hát này do ca sĩ Alla Pugacheva trình bày, là một trong những bài hát hay của năm 1985 tại Liên Xô.
BÀI THƠ (sưu tầm)

NGƯỜI LÁI ĐÒ

Sao sớm tan trên cánh đồng lạnh giá
Đò chèo ngang sóng nước hát rì rào
Một dòng sông trong rừng vắng lao xao
Cặm cụi đôi bờ, người chở đò tóc bạc

Những số phận, biết bao nhiêu chia cắt
Người lái đò dệt hy vọng lúc bình minh
Cho cả hai bờ kết bóng với hình
Bao đôi trẻ, chỉ mình ông gối chiếc

Thời gian như cánh chim qua rừng biếc
Bao lứa đôi cảm tạ người xe duyên
Chỉ đôi ta chẳng nối nổi con thuyền
Chẳng bao giờ có lại điều đã mất. 








Thứ Năm, 19 tháng 11, 2015

EM


 Các bạn thân mến, cách đây đã lâu tôi có viết bài thơ gửi tặng cho một cô giáo của trường Đại học hàng hải, người mà tôi chưa từng biết mặt, chưa biết tên thật khi y, chỉ biết xung quanh tôi có nhiều bạn học và học trò của cô cùng công tác.
Hôm nay nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 tôi xin đăng lại để các bạn cùng đọc.


EM 

Anh và em chưa một lần gặp mặt
Chưa từng nghe tên gọi của em,
Mới biết nhau mà thấy đã thân quen
Như học cùng mấy chục năm về trước…

Phải chăng mình cùng nhau mơ ước
Đóng những con tàu đi khắp đại dương,
Cùng gìn giữ sứ mệnh thiêng liêng
Bảo vệ giếng dầu, giàn khoan cho Tổ quốc.

Kiến thức con tàu từ lâu em tìm hiểu,
Để truyền cho bao lớp trẻ sinh viên.
Tốt nghiệp rồi họ về khắp muôn phương
Cùng xây dựng những building shipyard.

Có biết bao học trò em ngày trước
Đến bây giờ thành đồng đội của anh,
Anh ngước nhìn những mái đầu xanh
Thoảng như thấy bóng hình em trong đó.

Giờ đây, mái tóc em đã vương sợi bạc
Như bụi phấn rơi vương tà áo em bay
Nụ cười tươi trên bục giảng bấy nay,
Như muốn dấu nỗi niềm riêng sâu lắng.

Đông sắp qua rồi, xuân bừng nắng
Phượng lại đỏ trời nơi đất cảng thân yêu
Đẹp biết bao, những sớm, những chiều
Em vui bước trên đường hạnh phúc./.

Tp. Hồ Chí Minh 05.02.2010
Minh Nguyệt





Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2015

ЛУЧШЕ НЕТУ ТОГО ЦВЕТУ - KHÔNG CÓ SẮC MÀU NÀO ĐẸP HƠN

Đã hơn 35 năm rồi khi cô giáo phụ trách định cho tôi hát chung với một sinh viên nữ người Mandagaska bài hát có làn điệu dân ca Nga. Nghe lời thì hay nhưng khi hát thì cô da đen này hát cao quá, tôi làm sao mà theo nổi, thế là cho cô ấy hát một mình. Bài hát này trước kia tôi cũng đã thuộc một đoạn đầu thôi, nhưng cũng hay thầm hát thấy nó hay hay. Đúng như tâm trạng của những người đang yêu, hẹn hò chờ mong người yêu tới cùng nhau đi chơi. Khi hai người bên nhau, vào mùa xuân hoa đào, hoa táo đua nở thì có gì đẹp hơn thế nữa, họ nhìn nhau say đắm như những chàng say rượu, lòng bồn chồn xao xuyến chẳng biết đi về đâu. Như ta thường nói có hai người khó giấu nổi mình đó là người đang yêu và người say rượu, nhưng thời nay tôi thấy bạn bè hay nói người nghèo cũng vậy mà thôi, giấu làm sao nổi. (Câu này hơi đụng chạm thật, mình cũng nghèo mà, chỉ giàu bài hát Nga thôi, nhưng tình cảm thì bát ngát bao la). Khi yêu nhau họ tỏ tình với nhau những lời âu yếm, khi đó chắc họ ôm nhau chặt quá, hai con tim rung động nên tiếng nhạc vọng từ bên kia sông sang cũng bị cộng hưởng theo nên nghe phập phồng, lúc được lúc không, lúc trầm lúc bổng theo nhịp dao động của tình yêu. Bài hát có nội dung rất hay, xin được gửi tặng tới tất cả những ai đang yêu và những ai thích làn điệu dân ca Nga.
 

Ca sĩ Мария Пахоменко

ЛУЧШЕ НЕТУ ТОГО ЦВЕТУ - KHÔNG CÓ SẮC MÀU NÀO ĐẸP HƠN
Музыка: Матвей Блантер - Слова: Михаил Исаковский -
Из фильма-концерта "Любовь останется". 1975 г.
Лучше нету того цвету
Когда яблоня цветёт.
Лучше нету той минуты,
Когда милый мой придёт.
Как увижу, как услышу
Всё во мне заговорит
Вся душа моя пылает,
Вся душа моя горит.
Chẳng có sắc màu nào đẹp hơn
Khi hoa táo đang nở rộ trong vườn.
Chẳng có phút nào vui hơn thế,
Khi người yêu đang đến với tôi.
Tôi sẽ nghe, thấy được những gì
Tất cả trong tôi giờ lên tiếng
Cả tâm hồn bỗng dưng sao xuyến
Và giờ đây đang rực cháy trong tôi.
Мы в глаза друг другу глянем,
Руки жаркие сплетём,
И куда - не знаем сами -
Словно пьяные, бредём.
А кругом сады белеют,
А в садах бушует май,
И такой на небе месяц -
Хоть иголки подбирай.
Chúng tôi khẽ ngước mắt nhìn nhau,
Đôi tay nóng bỏng cùng đan chặt,
Rồi tự mình cũng chẳng biết đi đâu -
Lang thang như kẻ đang say rượu,
Quanh vườn bỗng trở nên trắng toát,
Còn trong vườn réo rắt gọi tháng Năm,
Trên bầu trời còn lại một mảnh trăng –
Hãy nhặt đi như chiếc kim rơi xuống.
Мы бредём по тем дорожкам,
Где не кошена трава,
Где из сердца сами рвутся
Незабвенные слова.
За рекой гармонь играет,
То зальётся, то замрёт...
Лучше нету того цвету,
Когда яблоня цветёт.
Chúng tôi lạc vào những con đường,
Ở đó cỏ vẫn còn mọc rậm,
Từ con tim bỗng cháy bỏng khát khao
Lời tỏ tình chẳng thể nào quên được
Vẳng bên sông vọng lại tiếng phong cầm,
Nghe chập chờn lúc được lúc không…
Chẳng có sắc màu nào đẹp hơn
Khi hoa táo đang nở rộ trong vườn.
Лучше нету того цвету,
Когда яблоня цветёт.
Chẳng có sắc màu nào đẹp hơn
Khi hoa táo đang nở rộ trong vườn.

TP. Hồ Chí Minh 23.11.2009
Minh Nguyệt dịch
Bài hát do ca sĩ Maria Pakhomenko trình bày 



Các bạn thân mến ca sĩ Мария Пахоменко mới mất tháng 3/2013 hưởng thọ 75 tuổi.