Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

ГРУСТНАЯ ПЕСНЯ - BÀI HÁT BUỒN "РОТАРУ СОФИЯ”

Một bài hát nghe rất căng thẳng giữa chàng và nàng sau thời gian chia tay giờ chàng quay trở lại. Nàng đang nhắc lại những biến cố xẩy ra giữa hai người khi còn yêu thương hờn dỗi. Chàng dùng những lời lẽ đường mật như rót vào tai nàng, làm cho nàng có phần nào mủi lòng thương, nhưng rồi chàng lại phũ phàng như muốn rũ hết đi tất cả. Một năm qua nàng cố gắng quên đi những đau khổ, những uất hận trong đời, vì tình yêu đâu còn nữa. Vậy mà giờ đây chàng lại xuất hiện làm chi nữa. Phải chăng giờ chàng lại bị người ta “đá” hay nên lại cảm thấy như cô đơn giá lạnh, nhớ người tình xưa, hay phải chăng chàng còn tiếc rẻ gì nữa đây. Tất cả những lời nói cũng như ánh mắt của chàng giờ đây đâu còn trọng lượng gì nữa đâu, chỉ là lời nói và ánh mắt sáo rỗng mà thôi, bởi chàng đã dạy cho nàng một bài “tình học” mà suốt đời nàng chẳng thể nào quên. Giờ đây thời gian cho tình yêu và hờn giận của nàng đã hết rồi, chàng đừng chờ mong chi nữa. Tất cả mọi chuyện chàng làm bây giờ chỉ là vô vị mà thôi. Nhưng đấy là bài hát chứ ngoài đời tôi nghĩ có thể chị em hơi khác một chút đấy nhé. Nếu bạn nhận ra lỗi lầm của mình, thật lòng muốn xin lỗi và quay lại với tình xưa, thì phụ nữ cũng dễ mủi lòng và tha thứ. Nếu bạn nào có trong hoàn cảnh này thì hãy cố gắng nhé, của cố là của được mà. Chúc các bạn thành công trong tình yêu của mình. Bài hát này tôi đã nghe gần 25 năm rồi mà vẫn thấy thích, vì dẫu sao vừa có chút đanh đá, giận dữ lại pha chút buồn trong đó, tình yêu đôi khi như vậy phải không các bạn.

 ГРУСТНАЯ ПЕСНЯ - BÀI HÁT BUỒN (СЕРДИТАЯ ПЕСНЯ – KHÚC CA GIẬN DỮ) "РОТАРУ СОФИЯ”
Музыка – Раймонд Паулс; Слова – Роберт Рождественский; год: 1985.

Почти что целый год я без тебя жила,
Успела все забыть, моя любовь прошла.
А ты опять звонишь, звонишь, мой бывший друг, бывший друг.
С чего бы это вдруг, с чего бы это вдруг, так вот вдруг?
Ах, как красиво ты произносил слова,
И я словам твоим внимала чуть жива,
Потом сказал: “Прощай, не жди и не зови, не зови”,
Сказал, что нет любви, что в мире нет любви,
Что нет любви!
Что нет любви!
Что нет любви!
Gần như một năm rồi, em sống chẳng có anh,
Em kịp quên tất cả, bởi tình yêu đã trôi qua.
Anh lại gọi điện đến ư, ơi hỡi người bạn cũ.
Quả là bất thình lình, để làm chi anh nhỉ.
Với những lời đẹp đẽ anh vừa nói bên tai,
Làm cho em sống lại một chút sớm ban mai,
Nhưng sau rồi anh nói: vĩnh biệt đừng chờ mong,
Thế gian này khắp chốn, chẳng hề có tình yêu,
Chẳng hề có tình yêu!
Chẳng hề có tình yêu!
Chẳng hề có tình yêu!

Зря снова звонишь ты мне, зря,
Встретить пытаешься зря,
Зря ты стараешься, зря!
Зря снова надеешься, зря,
Ласкою стелешься зря,
Сам убедишься, что зря.
Anh lại gọi em nữa, chỉ uổng công,
Anh cố gặp nhau, chỉ uổng công,
Anh ráng hết sức, chỉ uổng công!
Anh lại hy vọng, chỉ uổng công,
Trải lòng âu yếm, chỉ uổng công,
Tự mình tin tưởng, chỉ uổng công.

Наверно, ты один и все темно тебе,
И вновь холодный снег идет в твоей судьбе.
Глаза твои пусты, слова твои густы, как пустынь,
Хотя чего скрывать - еще мне снишься ты, снишься ты.
Но вышел срок любви, обиде вышел срок.
Прощай, мой бывший друг, я помню твой урок.
Не жди, что я тебе смогу поверить вновь,
Но только все равно на свете есть любовь, есть любовь,
Есть любовь!
Есть любовь!
Есть любовь!
Chắc rằng anh một mình, giữa bóng tối bao la,
Số phận anh băng giá bởi tuyết lạnh tràn qua.
Đôi mắt anh trống rỗng, lời trầm như hoang mạc.
Chẳng dấu để làm chi, em lại mơ thấy anh.
Nhưng thời gian cho tình yêu và hờn giận đã qua rồi.
Xin từ biệt người bạn cũ, bài học của anh em đã nhớ,
Đừng chờ mong rằng em lại có thể tin anh,
Dù sao thế gian này vẫn còn có tình yêu,
Vẫn có tình yêu!
Vẫn có tình yêu!
Vẫn có tình yêu!

Зря снова звонишь ты мне, зря,
Встретить пытаешься зря,
Зря ты стараешься, зря!
Зря снова надеешься, зря,
Ласкою стелешься зря,
Сам убедишься, что зря.
Anh lại gọi em nữa, chỉ uổng công,
Anh cố gặp nhau, chỉ uổng công,
Anh ráng hết sức, chỉ uổng công!
Anh lại hy vọng, chỉ uổng công,
Trải lòng âu yếm, chỉ uổng công,
Tự mình tin tưởng, chỉ uổng công.

TP. Hồ Chí Minh 18.11.2010
Minh Nguyệt dịch