Với bài hát АРЛЕКИНО – THẰNG HỀ Alla Pugacheva đã giành giải thưởng Tiên nữ vàng tại Bungaria, đây có lẽ là phần thưởng quốc tế đầu tiên mà chị giành được trong sự nghiệp ca hát của mình. Xin giới thiệu với các bạn bài hát được ghi vào năm 1975 tại Bungaria. Khi đó chị mới 26 tuổi, còn rất trẻ trung và có phần mi nhon chứ không đến nỗi quá cỡ như bây giờ, và giọng ca thì thật tuyệt vời.
АРЛЕКИНО – THẰNG HỀ “АЛЛА ПУГАЧЕВА 76”
По острым иглам яркого огня
Бегу, бегу - дорогам нет конца.
Огромный мир замкнулся для меня
В арены круг и маску без лица.
Theo đầu những mũi kim, của ngọn lửa sáng chói
Tôi chạy mãi, chạy hoài mà chẳng thấy lối ra.
Thế giới bao la khép lại thành vòng, cho tôi
Trên sân khấu tròn chỉ còn thấy mặt nạ mà thôi.
Я - шут, я - Арлекин, я - просто смех,
Без имени, и, в общем, без судьбы.
Какое, право, дело вам до тех,
Над кем пришли повеселиться вы.
Ta là chàng hề, vai hề, ta chỉ là tiếng cười,
Chẳng hề có tên, hầu như chẳng có số phận.
Bạn có quyền, có việc gì mà lại đến nơi này,
Để vì ai mà bạn đến làm vui lên thế.
Ах, Арлекино, Арлекино,
Нужно быть смешным для всех.
Арлекино, Арлекино,
Есть одна награда - смех!
Ôi hỡi những anh hề, trên sân khấu,
Hãy hài hước lên vì tất cả mọi người.
Ôi hỡi những anh hề, những chàng hề
Chỉ có một phần thưởng – là tiếng cười!
Выходят на арену силачи,
Не ведая, что в жизни есть печаль.
Они подковы гнут, как калачи,
И цепи рвут движением плеча.
Chàng lực sĩ bước lên sân khấu,
Chẳng biết rằng trong đời có nỗi buồn.
Rồi bẻ cong móng ngựa, như cái bánh,
Còn dây xích kéo đứt bằng đôi vai.
И рукоплещет восхищенный зал,
И на арену к ним летят цветы.
Для них играет туш, горят глаза,
А мною заполняют перерыв.
Tràng vỗ tay trong khán phòng cảm phục,
Trên sân khấu tung lên những bó hoa.
Với họ trò chơi đã hết, còn ánh mắt rực hống,
Và tôi biểu diễn xen vào trong lúc nghỉ.
Ах, Арлекино, Арлекино...
Ôi hỡi những anh hề, trên sân khấu,
Смешить вас мне с годами все трудней,
Ведь я - не шут у трона короля.
Я Гамлета в безумии страстей
Который год играю для себя.
Làm các anh cười tôi thấy thật khó ghê,
Mà tôi – đâu phải chàng hề bên ngai vua.
Tôi là chàng Hamlet cuồng điên
Cả năm trời chơi cho một mình thôi.
Все кажется: вот маску я сниму,
И этот мир изменится со мной,
Но слез моих не видно никому.
Ну что ж, Арлекин я, видно, не плохой.
Cứ nghĩ : Giờ tôi tháo bỏ mặt nạ này,
Và thế giới này sẽ biến đổi cùng tôi,
Nhưng nước mắt tôi chẳng có ai thấy cả.
Như thế, tôi là chàng hề không đến nỗi dở hơi.
TP. Hồ Chí Minh 04.10.2010
Minh Nguyệt dịch
Бегу, бегу - дорогам нет конца.
Огромный мир замкнулся для меня
В арены круг и маску без лица.
Theo đầu những mũi kim, của ngọn lửa sáng chói
Tôi chạy mãi, chạy hoài mà chẳng thấy lối ra.
Thế giới bao la khép lại thành vòng, cho tôi
Trên sân khấu tròn chỉ còn thấy mặt nạ mà thôi.
Я - шут, я - Арлекин, я - просто смех,
Без имени, и, в общем, без судьбы.
Какое, право, дело вам до тех,
Над кем пришли повеселиться вы.
Ta là chàng hề, vai hề, ta chỉ là tiếng cười,
Chẳng hề có tên, hầu như chẳng có số phận.
Bạn có quyền, có việc gì mà lại đến nơi này,
Để vì ai mà bạn đến làm vui lên thế.
Ах, Арлекино, Арлекино,
Нужно быть смешным для всех.
Арлекино, Арлекино,
Есть одна награда - смех!
Ôi hỡi những anh hề, trên sân khấu,
Hãy hài hước lên vì tất cả mọi người.
Ôi hỡi những anh hề, những chàng hề
Chỉ có một phần thưởng – là tiếng cười!
Выходят на арену силачи,
Не ведая, что в жизни есть печаль.
Они подковы гнут, как калачи,
И цепи рвут движением плеча.
Chàng lực sĩ bước lên sân khấu,
Chẳng biết rằng trong đời có nỗi buồn.
Rồi bẻ cong móng ngựa, như cái bánh,
Còn dây xích kéo đứt bằng đôi vai.
И рукоплещет восхищенный зал,
И на арену к ним летят цветы.
Для них играет туш, горят глаза,
А мною заполняют перерыв.
Tràng vỗ tay trong khán phòng cảm phục,
Trên sân khấu tung lên những bó hoa.
Với họ trò chơi đã hết, còn ánh mắt rực hống,
Và tôi biểu diễn xen vào trong lúc nghỉ.
Ах, Арлекино, Арлекино...
Ôi hỡi những anh hề, trên sân khấu,
Смешить вас мне с годами все трудней,
Ведь я - не шут у трона короля.
Я Гамлета в безумии страстей
Который год играю для себя.
Làm các anh cười tôi thấy thật khó ghê,
Mà tôi – đâu phải chàng hề bên ngai vua.
Tôi là chàng Hamlet cuồng điên
Cả năm trời chơi cho một mình thôi.
Все кажется: вот маску я сниму,
И этот мир изменится со мной,
Но слез моих не видно никому.
Ну что ж, Арлекин я, видно, не плохой.
Cứ nghĩ : Giờ tôi tháo bỏ mặt nạ này,
Và thế giới này sẽ biến đổi cùng tôi,
Nhưng nước mắt tôi chẳng có ai thấy cả.
Như thế, tôi là chàng hề không đến nỗi dở hơi.
TP. Hồ Chí Minh 04.10.2010
Minh Nguyệt dịch
Арлекин : Tiếng Italia : Arlecchino, Tiếng Pháp: Arlequin- là nhân vật hài kịch, ta gọi chàng hề hay thằng
hề.