Hôm nay vào trong trang web giaiđieunga, tôi thấy có một bài hát mới post của ca sĩ Ba lan Anna German. Là người ca sĩ nước ngoài rất thành công khi hát những ca khúc Nga, tôi cũng rất ngưỡng mộ giọng hát của bà, chỉ tiếc rằng ca sĩ đã ra đi quá sớm vì căn bệnh đau tim từ năm 1982 sau chuyến lưu diễn tại Liên xô năm đó. Nếu trong cuộc sống, không có tình yêu thật sự giữa hai người với nhau, mà chỉ là niềm thương hại thì chắc chắn cuộc sống chẳng thể nào có hạnh phúc như mong đợi. Như vậy sớm muộn cũng sẽ phải chia tay. Mời các bạn cùng nghe ca khúc do ca sĩ Anna German trình bày từ 1982.
Я ПОМНЮ ВСЁ - EM NHỚ TẤT CẢ “АННА ГЕРМАН”
Музыка: Владимир Шаинский - Слова: Александр Жигарёв
Я помню всё: и тихий летний вечер,
И небосвод прозрачно-голубой.
Казалось мне, что счастье будет вечным,
И то, что станешь ты моей судьбой.
Но вышло всё не так, как ожидалось.
Зачем со мной встречаться не любя?
В твоих глазах была лишь только жалость,
А мне её не надо от тебя!
Em nhớ tất cả: buổi chiều hè êm ả,
Và bầu trời trong vắt thiên thanh.
Em cứ ngỡ rằng hạnh phúc là vĩnh cửu,
Vì anh sẽ trở thành số phận của đời em.
Nhưng tất cả diễn ra chẳng như mong đợi.
Tại sao gặp em mà lại chẳng hề yêu?
Trong mắt anh chỉ có niềm thương hại,
Nhưng em đâu cần điều đó của anh!
Я помню всё, а ты забудь,
Я помню всё, а ты забудь,
Я помню всё, а ты забудь,
Прошедший день не вернуть. (...)
Прошедший день не вернуть.
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Ngày đã ra đi chẳng thể quay trở lại.(...)
Ngày đã ra đi chẳng thể quay trở lại.
Я помню всё, как встретились мы снова.
Пришла пора черёмухи цвести,
И с губ твоих одно слетело слово,
И это было тихое "Прости".
Но всё прошло, лишь в сердце боль осталась,
Расстались мы, друг друга не вина.
В моих глазах была лишь только жалость,
Тебе её не надо от меня!
Em nhớ tất cả, lần chúng mình gặp lại nhau.
Đúng vào lúc anh đào đang nở rộ,
Từ đôi môi anh bay ra mỗi một lời,
Là câu thầm lặng “Xin thứ lỗi”.
Tất cả đã qua rồi, chỉ trong tim còn lại nỗi đau,
Mình chia tay nhau, mà chẳng hề có lỗi.
Trong mắt anh chỉ có niềm thương hại,
Nhưng em đâu cần điều đó của anh!
Я помню всё, а ты забудь,
Я помню всё, а ты забудь,
Я помню всё, а ты забудь,
Прошедший день не вернуть. (...)
Прошедший день не вернуть.
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Ngày đã ra đi chẳng thể quay trở lại.(...)
Ngày đã ra đi chẳng thể quay trở lại.
Я помню всё, а ты забудь,
Я помню всё, а ты забудь,
Я помню всё, а ты забудь,
Прошедший день не вернуть.
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Ngày đã ra đi chẳng thể quay trở lại.
TP. Hồ Chí Minh 17.03.2011
Minh Nguyệt dịch
Я помню всё: и тихий летний вечер,
И небосвод прозрачно-голубой.
Казалось мне, что счастье будет вечным,
И то, что станешь ты моей судьбой.
Но вышло всё не так, как ожидалось.
Зачем со мной встречаться не любя?
В твоих глазах была лишь только жалость,
А мне её не надо от тебя!
Em nhớ tất cả: buổi chiều hè êm ả,
Và bầu trời trong vắt thiên thanh.
Em cứ ngỡ rằng hạnh phúc là vĩnh cửu,
Vì anh sẽ trở thành số phận của đời em.
Nhưng tất cả diễn ra chẳng như mong đợi.
Tại sao gặp em mà lại chẳng hề yêu?
Trong mắt anh chỉ có niềm thương hại,
Nhưng em đâu cần điều đó của anh!
Я помню всё, а ты забудь,
Я помню всё, а ты забудь,
Я помню всё, а ты забудь,
Прошедший день не вернуть. (...)
Прошедший день не вернуть.
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Ngày đã ra đi chẳng thể quay trở lại.(...)
Ngày đã ra đi chẳng thể quay trở lại.
Я помню всё, как встретились мы снова.
Пришла пора черёмухи цвести,
И с губ твоих одно слетело слово,
И это было тихое "Прости".
Но всё прошло, лишь в сердце боль осталась,
Расстались мы, друг друга не вина.
В моих глазах была лишь только жалость,
Тебе её не надо от меня!
Em nhớ tất cả, lần chúng mình gặp lại nhau.
Đúng vào lúc anh đào đang nở rộ,
Từ đôi môi anh bay ra mỗi một lời,
Là câu thầm lặng “Xin thứ lỗi”.
Tất cả đã qua rồi, chỉ trong tim còn lại nỗi đau,
Mình chia tay nhau, mà chẳng hề có lỗi.
Trong mắt anh chỉ có niềm thương hại,
Nhưng em đâu cần điều đó của anh!
Я помню всё, а ты забудь,
Я помню всё, а ты забудь,
Я помню всё, а ты забудь,
Прошедший день не вернуть. (...)
Прошедший день не вернуть.
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Ngày đã ra đi chẳng thể quay trở lại.(...)
Ngày đã ra đi chẳng thể quay trở lại.
Я помню всё, а ты забудь,
Я помню всё, а ты забудь,
Я помню всё, а ты забудь,
Прошедший день не вернуть.
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Em nhớ tất cả, còn anh hãy quên đi,
Ngày đã ra đi chẳng thể quay trở lại.
TP. Hồ Chí Minh 17.03.2011
Minh Nguyệt dịch