Một trong những bài hát được viết cho phim “Người đàn bà hát” năm 1978 do chính Alla Pugacheva đóng vai chính phải kể đến là bài “ТЫ НЕ СТАЛ СУДЬБОЙ- ANH KHÔNG TRỞ THÀNH SỐ PHẬN”, hay nói một cách khác: Anh không trở thành vận mệnh của đời em. Với giọng hát nhạc pop pha lẫn rock cho thấy tình cảm của người phụ nữ yêu thương rất mạnh liệt. Nhưng do số phận không được an bài cho nên họ buộc phải xa nhau, nhưng tháng ngày qua, người phụ nữ vẫn luôn chờ đợi chính ở bên khung trời ngày xưa. Nơi mà nàng vẫn thường nhớ lại tất cả từng ngày, từng giờ, những khoảnh khắc có nhau…Khi cuộc sống của nàng đang yên bình, thì bỗng dưng chàng bước chân vô, để rồi làm xáo trộn tất cả. Để rồi biết bao đêm mất ngủ nhớ mong vì đã yêu chàng. Giờ đây chỉ còn là kỷ niệm mà thôi, khi những trận tuyết đầu mùa xoá nhoà tất cả những dấu vết xưa của chàng, nhưng những dấu vết đó trong tim chẳng bao giờ nhạt phai. Xin gửi tặng bài hát này cho những ai yêu thích ca sĩ Alla Pugacheva và đã từng xem bộ phim này.
ТЫ
НЕ СТАЛ СУДЬБОЙ- ANH
KHÔNG TRỞ THÀNH SỐ PHẬN "АЛЛАПУГАЧЁВА”
Пусть, что делать, пусть ты не стал судьбой,
Помню день любой, помню час любой,
Помню каждый миг, каждый миг с тобой.
До сих пор стою я у той черты,
Где мой свет в окне, где весь мир был - ты,
Где, прости меня, был добрее ты!
Hãy mặc những gì đang làm, mà anh không trở thành số phận,
Em nhớ tất cả mọi ngày giờ
Từng khoảnh khắc anh ở bên em.
Từ đó đến nay em đứng ở chốn này,
Nơi ánh sáng chiếu bên cửa sổ, thế gian này chỉ có anh thôi,
Hãy tha thứ cho em anh nhé, nơi đó anh nhân hậu hơn nhiều!
До cих пор стою я у той черты,
Где, ворвавшись вдруг в жизнь мою,
Все в ней спутал ты!
Ни к чему скрывать, что ночей не сплю,
Что тебя люблю, что тебя люблю,
Все равно люблю, лишь тебя люблю,
Лишь тебя!
Từ đó đến nay em đứng ở chốn này,
Nơi bỗng dưng xông vào cuộc đời em,
Rồi anh làm rối tung tất cả!
Chẳng có chi để mà giấu diếm, rằng em đã không ngủ nhiều đêm,
Bởi vì em yêu anh nhiều lắm,
Dù sao em cũng chỉ yêu anh,
Chỉ có anh thôi!
Пусть, что делать, пусть нет к тебе дорог,
И всему свой срок, на земле есть срок,
Вышло так, что стать ты судьбой не смог.
Должен быть закат там, где был рассвет.
Первый снег прошел и замел твой след.
Но в душе навек остается след.
Hãy mặc những gì đang làm, dù chẳng có đường đến với anh,
Trên đất này vẫn còn thời gian, dù đã hết thời hạn của mình,
Nếu như anh không thể trở thành số phận.
Thì chắc là hoàng hôn sẽ đến, ở nơi nào đã có bình minh.
Khi có tuyết đầu tiên đi qua, sẽ xoá sạch dấu vết của anh.
Nhưng dấu vết kia ở trong lòng, sẽ còn lại trong ta mãi mãi.
До сих пор стою я у той черты,
Где, ворвавшись вдруг в жизнь мою,
Все в ней спутал ты!
И к чему скрывать, что ночей не сплю,
Что тебя люблю, что тебя люблю,
Все равно люблю, лишь тебя люблю,
Лишь тебя!
Từ đó đến nay em đứng ở chốn này,
Nơi bỗng dưng xông vào cuộc đời em,
Rồi anh làm rối tung tất cả!
Chẳng có chi để mà giấu diếm, rằng em đã không ngủ nhiều đêm,
Bởi vì em yêu anh nhiều lắm,
Dù sao em cũng chỉ yêu anh,
Chỉ có anh thôi!
Ни к чему скрывать,
Что ночей не сплю,
Что тебя люблю,
Лишь тебя люблю,
Что тебя люблю,
Лишь тебя люблю,
Лишь тебя…
Chẳng có chi để mà giấu diếm,
Rằng em đã không ngủ nhiều đêm,
Bởi vì em yêu anh nhiều lắm
Dù sao cũng yêu mình anh thôi
Bởi vì em yêu anh nhiều lắm
Dù sao cũng yêu mình anh thôi
Chỉ mình anh thôi…
TP. Hồ Chí Minh 14.03.2011
Minh Nguyệt dịch
Пусть, что делать, пусть ты не стал судьбой,
Помню день любой, помню час любой,
Помню каждый миг, каждый миг с тобой.
До сих пор стою я у той черты,
Где мой свет в окне, где весь мир был - ты,
Где, прости меня, был добрее ты!
Hãy mặc những gì đang làm, mà anh không trở thành số phận,
Em nhớ tất cả mọi ngày giờ
Từng khoảnh khắc anh ở bên em.
Từ đó đến nay em đứng ở chốn này,
Nơi ánh sáng chiếu bên cửa sổ, thế gian này chỉ có anh thôi,
Hãy tha thứ cho em anh nhé, nơi đó anh nhân hậu hơn nhiều!
До cих пор стою я у той черты,
Где, ворвавшись вдруг в жизнь мою,
Все в ней спутал ты!
Ни к чему скрывать, что ночей не сплю,
Что тебя люблю, что тебя люблю,
Все равно люблю, лишь тебя люблю,
Лишь тебя!
Từ đó đến nay em đứng ở chốn này,
Nơi bỗng dưng xông vào cuộc đời em,
Rồi anh làm rối tung tất cả!
Chẳng có chi để mà giấu diếm, rằng em đã không ngủ nhiều đêm,
Bởi vì em yêu anh nhiều lắm,
Dù sao em cũng chỉ yêu anh,
Chỉ có anh thôi!
Пусть, что делать, пусть нет к тебе дорог,
И всему свой срок, на земле есть срок,
Вышло так, что стать ты судьбой не смог.
Должен быть закат там, где был рассвет.
Первый снег прошел и замел твой след.
Но в душе навек остается след.
Hãy mặc những gì đang làm, dù chẳng có đường đến với anh,
Trên đất này vẫn còn thời gian, dù đã hết thời hạn của mình,
Nếu như anh không thể trở thành số phận.
Thì chắc là hoàng hôn sẽ đến, ở nơi nào đã có bình minh.
Khi có tuyết đầu tiên đi qua, sẽ xoá sạch dấu vết của anh.
Nhưng dấu vết kia ở trong lòng, sẽ còn lại trong ta mãi mãi.
До сих пор стою я у той черты,
Где, ворвавшись вдруг в жизнь мою,
Все в ней спутал ты!
И к чему скрывать, что ночей не сплю,
Что тебя люблю, что тебя люблю,
Все равно люблю, лишь тебя люблю,
Лишь тебя!
Từ đó đến nay em đứng ở chốn này,
Nơi bỗng dưng xông vào cuộc đời em,
Rồi anh làm rối tung tất cả!
Chẳng có chi để mà giấu diếm, rằng em đã không ngủ nhiều đêm,
Bởi vì em yêu anh nhiều lắm,
Dù sao em cũng chỉ yêu anh,
Chỉ có anh thôi!
Ни к чему скрывать,
Что ночей не сплю,
Что тебя люблю,
Лишь тебя люблю,
Что тебя люблю,
Лишь тебя люблю,
Лишь тебя…
Chẳng có chi để mà giấu diếm,
Rằng em đã không ngủ nhiều đêm,
Bởi vì em yêu anh nhiều lắm
Dù sao cũng yêu mình anh thôi
Bởi vì em yêu anh nhiều lắm
Dù sao cũng yêu mình anh thôi
Chỉ mình anh thôi…
TP. Hồ Chí Minh 14.03.2011
Minh Nguyệt dịch