КУДА
УХОДИТ ДЕТСТВО - TUỔI THƠ ĐI VỀ ĐÂU “АЛЛА
ПУГАЧЕВА”
А. Зацепин - Л. Дербенев
Tp. Hồ Chí Minh 01.10.2010А. Зацепин - Л. Дербенев
Куда уходит детство,
В какие города? И где найти нам средство, Чтоб вновь попасть туда? Оно уйдет неслышно, Пока весь город спит, И писем не напишет, И вряд ли позвонит. |
Tuổi thơ đã đi đâu rồi nhỉ,
Có ai hay về thành phố nào? Biết tìm đâu cho ra phương tiện, Để lại quay về chốn xa xưa? Nó ra đi chẳng hề động tĩnh, Khi cả thành phố đang ngủ yên, Một đôi dòng cũng chẳng thèm viết lại Chắc gì đã điện thoại hỏi thăm. |
И зимой, и летом
Небывалых ждать чудес Будет детство где-то, Но не здесь. И в сугробах белых, И по лужам у ручья Будет кто-то бегать, Но не я. |
Rồi mùa hè cho tới mùa đông
Lại chờ mong những điều kỳ diệu Tuổi trẻ sẽ ở nơi nào đó, Chắc hẳn rằng không phải ở đây. Có thể nằm trong đống tuyết trắng, Hay trong vũng nước giữa suối sâu Sẽ có một ai chạy đến đó, Nhưng chắc rằng không phải là tôi. |
Куда уходит детство?
Куда ушло оно? Наверно, в край чудесный, Где каждый день кино. Где так же ночью синей Струится лунный свет, Но нам с тобой отныне Туда дороги нет. |
Tuổi thơ đã đi đâu rồi nhỉ?
Có ai biết nó đã về chốn nao? Có lẽ về miền quê kỳ diệu, Nơi hàng ngày có chiếu phim hay. Ở nơi cứ mỗi đêm xanh thẳm Có ánh trăng vàng luôn sáng soi, Nhưng chúng mình từ bây giờ nhé Chẳng có đường về đó nữa đâu. |
И зимой, и летом
Небывалых ждать чудес Будет детство где-то, Но не здесь. И в сугробах белых, И по лужам у ручья Будет кто-то бегать, Но не я. |
Rồi mùa hè cho tới mùa đông
Lại chờ mong những điều kỳ diệu Tuổi trẻ sẽ ở nơi nào đó, Chắc hẳn rằng không phải ở đây. Có thể nằm trong đống tuyết trắng, Hay trong vũng nước giữa suối sâu Sẽ có một ai chạy đến đó, Nhưng chắc rằng không phải là tôi. |
Куда уходит детство?
В недальние края, К ребятам по соседству, Таким же, как и я. Оно ушло неслышно, Пока весь город спит, И писем не напишет, И вряд ли позвонит. |
Tuổi thơ đã đi đâu rồi nhỉ?
Phải chăng về những miền xa xăm Tới các bạn láng giềng lân cận, Có cuộc đời cũng giống như tôi. Nó ra đi chẳng hề động tĩnh, Khi cả thành phố đang ngủ yên, Một đôi dòng cũng chẳng thèm gửi lại Chắc gì đã điện thoại hỏi thăm. |
И зимой, и летом
Небывалых ждать чудес Будет детство где-то, Но не здесь. И в сугробах белых, И по лужам у ручья Будет кто-то бегать, Но не я. |
Rồi mùa hè cho tới mùa đông
Lại chờ mong những điều kỳ diệu Tuổi trẻ sẽ ở nơi nào đó, Chắc hẳn rằng không phải ở đây. Có thể nằm trong đống tuyết trắng, Hay trong vũng nước giữa suối sâu Sẽ có một ai chạy đến đó, Nhưng chắc rằng không phải là tôi. |
Minh Nguyệt dịch