Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012

НЕ ЖАЛЕЮ, НЕ ЗОВУ, НЕ ПЛАЧУ- TÔI CHẲNG TIẾC, CHẲNG THAN, CHẲNG KHÓC

Các bạn thân mến tình cờ khi nghe hát trong mạng, tôi thấy bài hát phổ
 nhạc bài thơ của Eseinin nghe rất tình cảm, xin giới thiệu cùng các bạn. 
Bài hát do ca sĩ nổi tiếng của Nga Алексей Покровский trình bày.
 Ca sĩ Alexey Pokrovski - Алексей Покровский
 НЕ ЖАЛЕЮ, НЕ ЗОВУ, НЕ ПЛАЧУ- TÔI CHẲNG TIẾC, 
CHẲNG THAN, CHẲNG KHÓC

Сергей Есенин - 1921. 
Не жалею, не зову, не плачу,
Все пройдет, как с белых яблонь дым.
Увяданья золотом охваченный,
Я не буду больше молодым.
Tôi không khóc, không tiếc, không than,
Tất cả sẽ qua đi như làn khói.
Táo trắng úa tàn màu vàng bao phủ
Tôi cũng không còn trẻ mãi được đâu.

Ты теперь не так уж будешь биться,
Сердце, тронутое холодком,
И страна березового ситца
Не заманит шляться босиком.
Giờ ngươi đã không còn đập mạnh,
Hỡi con tim thui chột bởi giá băng,
Và xứ sở tràn ngập màu bạch dương
Không dụ dỗ lang thang bước chân trần.

Дух бродяжий! ты все реже, реже
Расшевеливаешь пламень уст
О, моя утраченная свежесть,
Буйство глаз и половодье чувств!
Hồn lãng du! mi mỗi ngày một ít
Làm lay động ngọn lửa trên bờ môi
Ôi, vẻ tươi tắn của tôi đã mất,
Ánh mắt hung tàn và cơn lũ tâm hồn!

Я теперь скупее стал в желаньях,
Жизнь моя, иль ты приснилась мне?
Словно я весенней гулкой ранью
Проскакал на розовом коне.
Giờ tôi đã hà tiện trong khát vọng,
Cuộc đời tôi hay chỉ là giấc mơ thôi?
Cứ ngỡ vào buổi sáng xuân vang động
Tôi đang phi trên chú ngựa hồng.

Все мы, все мы в этом мире тленны,
Тихо льется с кленов листьев медь...
Будь же ты вовек благословенно,
Что пришло процвесть и умереть.
Tất cả chúng ta đều lụi tàn trên thế gian,
Từ cây phong lặng lẽ trút là vàng…
Chúc bạn muôn kiếp may mắn nhé,
Rồi đến lúc đời thịnh vượng và lìa tan.

TP. Hồ Chí Minh 11.06.2012
Minh Nguyệt dịch.
Tôi xin giới thiệu với các bạn bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương:

Ta không tiếc, chẳng gọi ai, thôi khóc,
Đời trôi nhanh như trên vườn táo khói tan
Đắm mình trong màu vàng thu chết chóc
Ta sẽ không còn trẻ mãi với thế gian.

Ngươi giờ đây không đập nổi như xưa
Trái tim ta, khi cái lạnh đã chạm vào.
Miền bạch dương mùa hoa nở ngọt ngào
Không còn quyến rũ ta lang thang chân đất.

Hồn phiêu lãng! Ngươi càng ngày càng biếng
Ít thổi nồng nàn ngọn lửa trên môi
Ôi tình cảm trào dâng, ôi sóng mắt,
Cùng sức trẻ của ta mất đâu rồi.

Ta đã nghèo đi biết bao trong kỳ vọng
Đời có thực hay ta thấy trong mơ?
Như ta dạo qua thế gian trên lưng ngựa
Vào một sớm xuân âm vang sương mờ.

Tất cả chúng ta trên thế gian này ở tạm
Lá phong màu đồng trong gió nhẹ nhàng rơi…
Vòng quay được chúc phúc đến muôn đời
Sinh ra để sống hết mình và chết.

Quỳnh Hương dịch.