Khi xem bộ phim hài : “Số phận trớ trêu” hay “Chúc xông hơi nhẹ nhõm”, ta lại nhớ đến một đoạn có nữ diễn viên hát cùng cây đàn ghi ta, nhưng lồng tiếng của ca sĩ Alla Pugacheva. Đó chính là bài hát tôi muốn giới thiệu cùng các bạn. Bộ phim hài này thường được chiếu vào ngày cuối cùng của năm cũ khi chuẩn bị bước sang năm mới. Nói chung bài hát này trở nên rất nổi tiếng và quen thuộc với mỗi người dân Xô viết trước đây.
МНЕ НРАВИТСЯ – EM THÍCH “АЛЛА ПУГАЧЕВА”
Музыка: Таривердиев М –слова:
Цветаева М.
Мне нравится, что Вы больны не мной
Мне нравится, что я больна не вами,
Что никогда тяжелый шар земной
Не уплывет под нашими ногами.
Мне нравится, что можно быть смешной -
Распущенной - и не играть словами,
И не краснеть удушливой волной,
Слегка соприкоснувшись рукавами.
Em thích, vì anh ốm đâu phải tại em
Em thích, vì em ốm chẳng phải tại anh,
Vì chẳng bao giờ trái đất quá nặng nề
Lại bơi lội dưới bàn chân chúng ta.
Em thích, vì có thể thật buồn cười –
Thật buông thả - nhưng chẳng nói nên lời,
Và chẳng thẹn thùng bởi sóng động nghẹt thở
Thật dễ dàng chạm nhau bằng cánh tay.
Спасибо вам и сердцем и рукой
За то, что вы меня - не зная сами! -
Так любите: за мой ночной покой,
За редкость встреч закатными часами,
За наши не-гулянья под луной,
За солнце, не у нас над головами, -
За то, что вы больны - увы! - не мной,
За то, что я - увы! - больна не вами.
Cám ơn anh bằng đôi tay và trái tim
Vì chính anh, cũng chẳng biết về em! –
Mà anh yêu bầu trời đêm yên tĩnh của em,
Vì hiếm khi gặp gỡ trong những giờ hoàng hôn,
Vì chúng mình chẳng dạo chơi dưới ánh trăng,
Vì mặt trời không treo trên đầu chúng ta –
Vì anh ốm, tiếc thay không phải tại em,
Vì em ốm, tiếc thay không phải tại anh.
TP. Hồ Chí Minh 10.01.2011
Minh Nguyệt dịch.
Мне нравится, что я больна не вами,
Что никогда тяжелый шар земной
Не уплывет под нашими ногами.
Мне нравится, что можно быть смешной -
Распущенной - и не играть словами,
И не краснеть удушливой волной,
Слегка соприкоснувшись рукавами.
Em thích, vì anh ốm đâu phải tại em
Em thích, vì em ốm chẳng phải tại anh,
Vì chẳng bao giờ trái đất quá nặng nề
Lại bơi lội dưới bàn chân chúng ta.
Em thích, vì có thể thật buồn cười –
Thật buông thả - nhưng chẳng nói nên lời,
Và chẳng thẹn thùng bởi sóng động nghẹt thở
Thật dễ dàng chạm nhau bằng cánh tay.
Спасибо вам и сердцем и рукой
За то, что вы меня - не зная сами! -
Так любите: за мой ночной покой,
За редкость встреч закатными часами,
За наши не-гулянья под луной,
За солнце, не у нас над головами, -
За то, что вы больны - увы! - не мной,
За то, что я - увы! - больна не вами.
Cám ơn anh bằng đôi tay và trái tim
Vì chính anh, cũng chẳng biết về em! –
Mà anh yêu bầu trời đêm yên tĩnh của em,
Vì hiếm khi gặp gỡ trong những giờ hoàng hôn,
Vì chúng mình chẳng dạo chơi dưới ánh trăng,
Vì mặt trời không treo trên đầu chúng ta –
Vì anh ốm, tiếc thay không phải tại em,
Vì em ốm, tiếc thay không phải tại anh.
TP. Hồ Chí Minh 10.01.2011
Minh Nguyệt dịch.