Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

ЗА ТОГО ПАРНЯ - VÌ CHÀNG TRAI ẤY “ЛЕВ ЛЕЩЕНКО”

Cuộc chiến tranh vệ quốc đã chấm dứt lâu rồi, nhưng ngọn lửa chiến tranh ấy như vẫn còn đọng mãi trong tâm trí của mỗi người yêu chuộng hòa bình và tự do trên đất Nga. Bài hát “Vì chàng trai ấy” được viết cho bộ phim “Một phút mặc niệm” do ca sĩ Lev Leshenko trình bày đã giành huy chương vàng tại cuộc thi liên hoan ca nhạc thế giới năm 1972. Khi những chàng trai trẻ đã hy sinh thân mình để bảo vệ Tổ quốc, thì những người còn sống phải cùng nhau chung tay xây dựng đất nước, làm thay cả phần việc và ước nguyện của những người đã khuất…


ЗА ТОГО ПАРНЯ - VÌ CHÀNG TRAI ẤY “ЛЕВ ЛЕЩЕНКО”
Слов: Рождественский Р.- Музыка: Фрадкин М. Из кинофильма “Минута молчания”

Я сегодня до зари встану,
По широкому пройду полю,—
Что-то с памятью моей стало,
Все, что было не со мной, помню.
Бьют дождинки по щекам впалым,
Для вселенной двадцать лет — мало.
Даже не был я знаком с парнем,
Обещавшим: "Я вернусь, мама..."
Hôm nay tôi dậy trước bình minh,
Rồi vượt qua cánh đồng rộng lớn,-
Như có gì đó hiện ra trong trí nhớ,
Những chuyện dù không xảy ra với tôi, vẫn khắc ghi.
Những hạt mưa đập vào hai má hóp,
Đối với vũ trụ hai mươi năm- quá ít.
Thậm chí tôi chưa kịp quen với chàng trai,
Đã từng hứa hẹn “Con sẽ về, mẹ ơi…”

А степная трава пахнет горечью.
Молодые ветра зелены.
Просыпаемся мы — и грохочет над полночью
То ли гроза, то ли эхо прошедшей войны.
Còn thảo nguyên cỏ bốc mùi cay đắng.
Những ngọn cỏ non xanh đùa trước gió.
Nghe đùng đoàng lúc nửa đêm, chúng tôi tỉnh giấc
Tiếng bão giông, hay tiếng vọng của cuộc chiến đã qua rồi.

Обещает быть весна долгой,
Ждет отборного зерна пашня...
И живу я на земле доброй
За себя и за того парня.
Я от тяжести такой горблюсь,
Но иначе жить нельзя, если
Все зовет меня его голос,
Все звучит во мне его песня.
Một mùa xuân hứa hẹn dài lâu,
Đất cày chờ đợi những hạt giống tốt…
Tôi đang sống trên mảnh đất màu mỡ
Vì chính mình và cho chàng trai ấy.
Tôi khom lưng bởi gánh nặng này,
Nhưng, nếu không thì sống làm sao được
Khi giọng anh ấy vẫn luôn gọi tôi,
Và bài ca của anh ngân mãi trong lòng tôi.

А степная трава пахнет горечью,
Молодые ветра зелены.
Просыпаемся мы — и грохочет над полночью
То ли гроза, то ли эхо прошедшей войны.
Còn thảo nguyên cỏ bốc mùi cay đắng.
Những ngọn cỏ non xanh đùa trước gió.
Nghe đùng đoàng lúc nửa đêm, chúng tôi tỉnh giấc
Tiếng bão giông, hay tiếng vọng của cuộc chiến đã qua rồi.

Я сегодня до зари встану,
По широкому пройду полю,—
Что-то с памятью моей стало,
Все, что было не со мной, помню.
Hôm nay tôi dậy trước bình minh,
Rồi vượt qua cánh đồng rộng lớn,-
Như có gì đó hiện ra trong trí nhớ,
Những chuyện dù không xảy ra với tôi, vẫn khắc ghi.

TP. Hồ Chí Minh 06.12.2011
Minh Nguyệt dịch.