Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

С МАЛЫХ ЛЕТ МЫ РЯДОМ ЖИЛИ- KHI CÒN NHỎ CHÚNG TÔI SỐNG BÊN NHAU

Xin giới thiệu với các bạn bài hát cuối cùng – bài hát thứ 7 được viết cho bộ phim “Девушка без адреса- Cô gái không có địa chỉ”. Từ nhỏ chàng với nàng sống bên nhau như hai đứa trẻ hàng xóm thân thiện. Nhưng bây giờ tự nhiên thấy chàng bẽn lẽn, sợ sệt mỗi khi gặp nàng, đâu còn vô tư như ngày xưa nữa. Có thế mà cũng chẳng hiểu, đấy là chàng mới biết yêu đấy thôi. Khi mới biết yêu chàng hay xấu hổ, chẳng dám nhìn thẳng vào mặt nàng, lúc nào cũng chỉ biết nhìn trộm lấm la lấm lét. Nhưng thời gian trôi qua chàng đã hết sợ rồi khéo lại “ăn thịt” nàng lúc nào không biết ấy chứ. Khi giới thiệu bài hát này tự nhiên tôi lại nhớ tới bài do nhạc sĩ Phạm Duy dịch sang tiếng Việt “Khi xưa ta còn bé”, khi xưa đôi ta bé ta chơi, chơi công an đi bắt quân gian…Nói chung tuổi thơ thời xưa ở đâu cũng giống nhau, còn bây giờ trẻ con khác nhiều đấy các bạn nhé.
С МАЛЫХ ЛЕТ МЫ РЯДОМ ЖИЛИ- KHI CÒN BÉ CHÚNG TÔI SỐNG BÊN NHAU
Муз. - А.Лепин,. Сл. - В.Лившиц- Песня из к/ф Девушка без адреса.1957

С малых лет мы рядом жили,
По одним дорожкам шли,
С малых лет мы с ним дружили,
С малых лет мы с ним дружили
И учились, и росли.
Khi còn nhỏ, chúng tôi sống bên nhau,
Cùng đi chung trên những con đường,
Khi còn nhỏ, chúng tôi kết bạn với nhau,
Khi còn nhỏ, chúng tôi kết bạn với nhau,
Và cùng học tập, rồi cùng lớn lên.

А теперь со мною встречи
Он боится, как огня,
Ходит мимо каждый вечер,
Еле смотрит на меня.
Объясните, если можно,
Почему он стал такой ?
Мне и грустно, и тревожно,
Мне и грустно, и тревожно,
Потеряла я покой.
Còn bây giờ những lần hẹn cùng tôi
Chàng sợ hãi cứ như nhìn thấy lửa,
Đến gần nhau mỗi buổi chiều hôm,
Lại còn chẳng dám ngước nhìn tôi.
Giải thích giùm, nếu như có thể,
Vì sao chàng trở nên như thế?
Tôi rất buồn và thấy âu lo,
Tôi rất buồn và thấy âu lo,
Làm cho tôi mất cả bình yên.

На меня он смотрит строго
И никак я не пойму,
Чем же этот недотрога,
Чем же этот недотрога
Дорог сердцу моему ?
Chàng nhìn tôi vẻ mặt nghiêm nghị
Khiến tôi càng không hiểu vì sao,
Người hay hờn dỗi này là gì thế,
Người hay hờn dỗi này là gì thế,
Mà lại quý giá với trái tim tôi?

А недавно долетело
До меня на стороне,
Что он тоже то и дело
Речь заводит обо мне.
На душе моей тревожно,
Я не знаю, как мне быть.
Совершенно невозможно,
Совершенно невозможно,
Без него на свете жить.
Và gần đây chàng vừa mới bay
Thẳng theo một hướng đến với tôi,
Rằng chàng cũng có tâm sự đó
Câu chuyện chỉ nói mỗi về tôi.
Tâm hồn tôi giờ đang xao động,
Tôi không biết phải làm gì đây,
Vì hoàn toàn không thể chịu nổi,
Vì hoàn toàn không thể chịu nổi,
Nếu sống thiếu chàng trên thế gian.

TP. Hồ Chí Minh 18.09.2012
Minh Nguyệt dịch.