Xin
giới thiệu với các bạn bài hát dân ca Nga, nói về nỗi buồn của chàng trai đánh
xe ngựa, khi đem lòng yêu con gái nhà giàu, nhưng bị cha nàng khước từ rồi đem
gả cho người giàu có. Thế là chẳng còn bao lâu nữa, đến dịp lễ Giáng sinh, nàng
sẽ thành vợ người ta không còn là người yêu của chàng nữa. Nghĩ cho cùng thời
nào cũng vậy, khi yêu nhau cũng nên chọn môn đăng hộ đối, chứ đừng có kiểu đũa
mộc chòi mâm son có ngày thất vọng. Nếu không, cũng dễ bị gia đình nhà giàu có
người ta cũng sẽ coi thường.
ВОТ МЧИТСЯ ТРОЙКА ПОЧТОВАЯ- KÌA CHIẾC XE THƯ LAO NHANH
Pусская народная песня
Pусская народная песня
Вот
мчится тройка почтовая
По Волге-матушке зимой, Ямщик, уныло напевая, Качает буйной головой. |
Kìa chiếc xe thư đang vun vút lao nhanh
Trên sông Volga – Mẹ giữa trời đông, Người xà ích buồn rầu khẽ hát, Và lắc lư chiếc mũ lông xù. |
«О
чем задумался, детина? –
Седок приветливо спросил. – Какая на сердце кручина, Скажи, тебя кто огорчил?» |
“Này chàng trai đang nghĩ gì thế?
Một người khách niềm nở cất lời, Có nỗi đau nào giằng xé trong tim, Nói xem, ai đã làm anh phải u buồn?” |
«Ах,
барин, барин, добрый барин,
Уж скоро год, как я люблю, А нехристь-староста, татарин, Меня журит, а я терплю. |
“Dạ thưa ông, ông là người tốt bụng,
Tôi đã yêu gần được một năm rồi, Kẻ trưởng thôn Tacta tàn bạo, Quở trách tôi khiến tôi phải cam lòng. |
Ах,
барин, барин, скоро святки,
А ей не быть уже моей, Богатый выбрал, да постылый – Ей не видать отрадных дней…» |
Dạ thưa ông sắp đến lễ Giáng sinh
Cô ấy không còn là của tôi nữa, Người giàu kén rồi, thật chán thay- Nàng đâu thấy những ngày hân hoan…” |
Ямщик
умолк и кнут ременный
С досадой за пояс заткнул. «Родные, стой! Неугомонны! – Сказал, сам горестно вздохнул. – |
Người
xà ích lặng im và chiếc roi da
Quá bực bội, đem gài vào thắt lưng “Mẹ ơi, dừng lại! Sao chẳng lúc nào yên!- Chàng vừa nói, rồi thở dài buồn bã.- |
По
мне лошадушки взгрустнутся,
Расставшись, борзые, со мной, А мне уж больше не промчаться По Волге-матушке зимой!» |
Cả đàn ngựa hiểu nỗi buồn trong tôi,
Những chú chó booc đô giã biệt lâu rồi, Còn tôi chẳng bao giờ còn chạy nữa Trên sông Volga – Mẹ giữa trời đông, |
TP. Hồ Chí Minh 10.10.2012
Minh Nguyệt dịch.