Đây là blog của Nguyễn Văn Minh - Kiev Polytechnic Institute (1980-1986)
Trường cấp 3 Phúc Thọ - Hà Tây (1971- 1974)
Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012
СКАЛОЛАЗКА – NHÀ LEO NÚI “ВЛАДИМИР ВЫСОЦКИЙ”
Cácbạnthânmến, nhiềubàihátcủaVladimirVưsôtskyta đã đượcnghe đềunóivề đềtàichiếntranh, có phầnnàohơicăngthẳngvà giọnghátcũngnhiềukhithấysúc độngmạnhmẽ, tronglúcgặpkhó khănnguyhiểm… Nhưngtrongbàihát “NHÀ LEONÚI” thì giai điệurấttìnhcảmmà ta ítgặptrongnhữngbàihátcủa ông, khicùngmộtngườiphụnữdịudàngvà âuyếm đã cứumìnhtrongnhữngphúthiểmnguykhichinhphụcnhững đỉnhnúicao. Bài hát này được ông viết cho bộ phim “Вертикаль” được nhiều người yêu thích.
СКАЛОЛАЗКА – NHÀ LEO NÚI“ВЛАДИМИР ВЫСОЦКИЙ”
Владимир Высоцкий – 1966- из фильма "Вертикаль"
Я спросил тебя, зачем идёте в горы вы?
А ты к вершине шла, а ты рвалася в бой.
Ведь Эльбрус из самолёта видно здорово,
Рассмеялась ты - и взяла с собой.
Anh hỏi em, chị đi vào những ngọn núi để làm gì?
Còn em tiến tới đỉnh núi, và lao thẳng vào trận đấu.
Từ máy bay trực thăng có thể nhìn thấy Elbrus tuyệt vời,
Em phì cười và nắm tay kéo về phía mình.
И с тех пор ты стала близкая и ласковая,
Альпинистка моя, скалолазка моя.
Первый раз меня из трещины вытаскивая,
Улыбалась ты, скалолазка моя.
Rồi từ đó em trở nên gần gũi và dịu dàng,
Vận động viên leo núi, nhà leo núi của tôi ơi.
Lần đầu tiên em kéo anh ra khỏi từ vết nứt,
Em mỉm cười, hỡi người người leo núi của tôi ơi.
А потом за эти проклятые трещины,
Когда ужин твой я нахваливал,
Получил я две короткие затрещины,
Но не обиделся, а приговаривал:
Và sau đó vì những vết nứt đáng ghét ấy,
Khi anh đang khen ngợi bữa tối của em,
Anh bị luôn hai vết nứt ngắn nữa,
Nhưng anh chẳng bực mình, chỉ thầm nói:
Ох, какая же ты близкая и ласковая,
Альпинистка моя, скалолазка моя.
Каждый раз, меня по трещинам выискивая,
Ты бранила меня, альпинистка моя.
Ôi sao em gần gũi và dịu dàng đến thế,
Vận động viên leo núi, nhà leo núi của tôi ơi.
Mỗi lần, em kéo anh ra từ những vết nứt,
Em lại mắng anh, hỡi vận động viên leo núi của tôi ơi.
А потом на каждом нашем восхождении -
Ну почему ты ко мне недоверчивая? -
Страховала ты меня аж с наслаждением,
Альпинистка моя гуттаперчевая.
Và sau mỗi bước trèo lên của chúng ta –
Nhưng làm sao em lại không tin tưởng vào anh? –
Em phòng hộ cho anh như cùng với niềm vui,
Hỡi vận động viên leo núi, nhựa kết dính của tôi ơi.
Ох, какая ж ты неблизкая, неласковая,
Альпинистка моя, скалолазка моя.
Каждый раз, меня из пропасти вытаскивая,
Ты ругала меня, скалолазка моя.
Ôi, sao em không gần gũi và dịu dàng như thế,
Vận động viên leo núi, nhà leo núi của tôi ơi.
Mỗi lần, em kéo anh ra từ miệng vực thẳm,
Em lại mắng anh, hỡi nhà leo núi của tôi ơi.
За тобой тянулся из последней силы я,
До тебя уже мне рукой подать!
Вот долезу, и скажу - довольно, милая! -
Тут сорвался вниз, но успел сказать:
Với sức lực cuối cùng anh nhoài người theo em,
Anh đã chẳng có thể giơ tay với tới em!
Kìa anh trèo đến, và nói- đủ rồi, em yêu!-
Tại đây anh rớt xuống, nhưng vẫn kịp nói rằng:
Ох, какая же ты близкая и ласковая,
Альпинистка моя, скалолазка моя.
Мы теперь с тобой одной верёвкой связаны,
Стали оба мы скалолазами!
Ôi, sao em gần gũi và dịu dàng đến thế,
Vận động viên leo núi, nhà leo núi của tôi ơi.
Anh với em giờ đây được buộc chặt bằng một sợi dây,
Cả hai ta trở thành nhà leo núi rồi đây!