Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

ЕЩЕ НЕ ВЕЧЕР - CHIỀU CHƯA BUÔNG “ВЛАДИМИР ВЫСОЦКИЙ”

Một bài hát nói về trận chiến đấu sống mái trên con tàu dưới biển khơi, chống lại bọn hải tặc. Cuộc chiến đấu một mất một còn nhưng các thủy thủ và thuyền trưởng luôn lạc quan trong chiến đấu. Bài hát có giai điệu rất vui nhộn xin giới thiệu cùng các bạn với tiếng hát Vladimir Vưsotsky. “Chiều chưa buông” hay “Vẫn còn chưa tối” hoặc “Vẫn đang còn sớm”. Vladimir Vưsôtsky đã ra đi hơn 30 năm rồi, nhưng giờ đây rất nhiều ca sĩ khắp nơi vẫn hay hát những bài hát của ông, họ coi những bài hát của ông mãi mãi mang tính hiện thực với mọi thời đại.


ЕЩЕ НЕ ВЕЧЕР - CHIỀU CHƯA BUÔNG “ВЛАДИМИР ВЫСОЦКИЙ”
Владимир Высоцкий - 1968


Четыре года рыскал в море наш корсар,
В боях и штормах не поблекло наше знамя.
Мы научились штопать паруса,
И затыкать пробоины телами.
За нами гонится эскадра по пятам.
На море штиль и не избегнуть встречи.
Но нам сказал спокойно капитан:
- Еще не вечер, еще не вечер!
 

Đã bốn năm rồi bọn hải tặc của chúng tôi chạy lang thang trên biển,
Trong các trận chiến và bão tố màu cờ của chúng tôi chẳng nhạt phai.
Chúng tôi đã học vá mạng những cánh buồm,
Và biết lấy thân mình bịt các lỗ thủng.
Cả chiến đoàn đuổi theo sát chúng tôi.
Biển lặng gió, không thể tránh mặt nhau.
Nhưng thuyền trưởng nói rất bình tâm:
Còn sớm lắm, chiều vẫn chưa buông!

 
Вот развернулся боком флагманский фрегат,
И левый борт окрасился дымами.
Ответный залп - на глаз и наугад.
Вдали пожар и смерть. Удача с нами!
Из худших выбирались передряг,
Но с ветром худо, и в трюме течи,
А капитан нам шлет привычный знак:
- Еще не вечер, еще не вечер!
 

Kìa chiến hạm chỉ huy vừa chuyển hướng rẽ ngang,
Và khói súng đã nhuộm đầy
mạn trái.
Loạt đạn bắn trả - vừa ước chừng, hú họa.
Cháy và chết phía đằng xa. Thắng lợi thuộc về ta!
Từ trong hiểm nguy đã thoát được ra,
Nhưng gió chẳng thuận buồm, trong khoang rỉ nước,
Thuyền trưởng gửi chúng tôi tín hiệu quen thuộc:
Còn sớm lắm, chiều vẫn chưa buông!

 
На нас глядят в бинокли, в трубы сотни глаз
И видят нас от дыма злых и серых,
Но никогда им не увидеть нас
Прикованными к веслам на галерах!
Неравный бой. Корабль кренится наш.
Спасите наши души человечьи!
Но крикнул капитан: - На абордаж!
Еще не вечер! Еще не вечер!
Cả trăm con mắt nhìn chúng tôi qua ống nhòm, kính ngắm
Và thấy chúng tôi trong khói, sạm đen và dữ tợn,
Nhưng chẳng bao giờ họ nhìn thấy được chúng tôi
Bám chặt vào các mái chèo trên dọc hành lang!
Cuộc chiến không cân sức. Tàu chúng tôi bị nghiêng.
Hãy cứu những mạng sống con người của chúng tôi!
Nhưng thuyền trưởng hét lên: - Hãy tấn công tàu địch!
Còn sớm lắm, chiều vẫn chưa buông!

Кто хочет жить, кто весел, кто не тля -
Готовьте ваши руки к рукопашной!
А крысы пусть уходят с корабля -
Они мешают схватке бесшабашной!
И крысы думали: "А чем не шутит черт?!"
И тупо прыгали, спасаясь от картечи.
А мы с фрегатом становились к борту борт.
Еще не вечер, еще не вечер!
 

Ai muốn sống, ai vui vẻ, còn ai không phải rệp –
Hãy chuẩn bị bắt tay vào trận giáp lá cà!
Còn những con chuột cứ để rời khỏi tàu –
Chúng chỉ cản trở trận đánh liều lĩnh!
Những con chuột nghĩ : “Ma quỷ không nói đùa gì nhỉ?!”
Và ngây ngô nhảy lên để tránh viên đạn chì.
Còn chúng tôi đứng trên mạn của chiến hạm.
Còn sớm lắm, chiều vẫn chưa buông!

 
Лицо в лицо, ножи в ножи, глаза в глаза!
Чтоб не достаться спрутам или крабам,
Кто с кольтом, кто с кинжалом, кто в слезах, -
Мы покидали тонущий корабль.
Но нет! Им не послать его на дно -
Поможет океан, взвалив на плечи.
Ведь океан-то с нами заодно,
И прав был капитан - еще не вечер!
 

Mặt đối mặt, dao đối dao và mắt đối nhau!
Để không bị trao mình cho cua hay bạch tuộc,
Người cầm súng colt, kẻ cầm dao găm, người trong nước mắt, -
Chúng tôi rời khỏi con tàu đang chìm đắm.
Nhưng không! Nó không lao thẳng xuống dưới đáy-
Đại dương cứu giúp, đã nhấc lên vai.
Chính đại dương cùng đồng lòng với chúng tôi,
Và thuyền trưởng đã đúng- chiều chưa buông!

 
TP. Hồ Chí Minh 12.12.2011
Minh Nguyệt dịch.