Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

ПАВШИМ ДРУЗЬЯМ - CHO NHỮNG NGƯỜI BẠN ĐÃ KHUẤT “Н. НОСКОВ



Một nhành hoa tử đinh hương, một ly rượu vodka, một miếng bánh mì, một ít muối tưởng nhớ người đã khuất.
Nhân dịp kỷ niệm ngày thương binh liệt sĩ, xin gửi tới các bạn một bài hát về tình cảm của những người lính chiến với những người đồng đội, những người bạn đã hy sinh trong chiến tranh. Người Nga có thói quen khi tưởng nhớ người đã khuất hay dùng chai rượu rót vào một cái ly nhỏ khoảng 100 mililit gọi là 100 gram, sau đó đổ xuống ngôi mộ, như mời người quá cố. Trong chiến tranh hai người sát cánh bên nhau, nhưng khi trở về một người đã hy sinh, tất cả mọi việc, người còn sống gánh vác thay cho người đã khuất, để xây dựng đất nước bằng hai người và yêu thương cũng tăng lên gấp đôi.


ПАВШИМ ДРУЗЬЯМ - CHO NHỮNG NGƯỜI BẠN ĐÃ KHUẤT “Н. НОСКОВ”
Музыка: генерал Кубышко В. Л. , Слова:В. Сауткин

Нальём. И поминальных сто грамм
Махнем. Мир через линзу слезы
Таким чистым покажется нам,
Как день после грозы.
Вздохнем. А за окном листопад
Звенит, словно прощальная медь.
Зачем, самых бесстрашных ребят,
Опять выбрала смерть?
Chúng ta rót. Một trăm gram cho những người đã khuất
Rồi vẫy tay. Hoà bình qua giọt lệ đang rơi
Chúng ta là những người trong sáng,
Như một ngày vừa trải qua bão giông.
Ta thở dài. Còn ngoài hiên mùa lá rụng
Tiếng chuông vang, như ngân khúc chia ly.
Vì sao, những người dũng cảm như các bạn,
Mà cái chết lại lựa chọn cướp đi?

Изменить то, что было нельзя,
И ушедших уже не вернуть.
Мы же выжили. Значит, друзья,
Все у нас впереди, продолжается путь.
Quá khứ không thể nào chuyển dời,
Những gì đã mất đi không thể quay trở lại.
Chúng ta đã sống sót. Nghĩa là, các bạn ơi,
Mọi thứ của ta đang còn phía trước, một nẻo đường bước tiếp.

Был бой. Бой был неравным и ты
Держал север холма, а я юг.
Теперь имя у той высоты -
Твоё имя, мой друг.
Не грех выпить за всех и потом,
Слезу тихо смахнув рукавом,
Налить и помолчать о своём,
Прости, что не вдвоём.
Có cuộc chiến. Cuộc chiến không cân sức và anh
Chiếm giữ phía bắc quả đồi, còn tôi phía nam.
Giờ đây tên của điểm cao này-
Chính là tên anh, người bạn của tôi.
Không phải tội lỗi, uống vì tất cả và sau đó,
Dòng lệ rơi, khẽ thầm lau bằng vạt áo,
Rót và mặc niệm những người bạn mình,
Hãy tha thứ, vì ta chẳng còn cả hai.

Изменить то, что было нельзя,
Защемило в груди, ну и пусть.
Снова как перед боем друзья,
Скажем: С богом и в путь, скажем: с Богом и в путь.
Quá khứ không thể nào chuyển dời,
Mặc cho đau nhói trong lồng ngực.
Lại như trước trận đánh các bạn ơi,
Mình hét vang: Nào cùng chúa lên đường.

Всю войну шагали вместе,
Вместе и домой.
Друг под литером «Груз 200»,
«300» - литер мой.
И теперь по мирной жизни,
Словно на войне,
За двоих служить Отчизне
И любить вдвойне.
Cả cuộc chiến tranh mình hành quân bên nhau,
Rồi lại cùng nhau trở về quê.
Bạn với hàng chữ “Kiện hàng 200”
Còn “300’ chính là của tôi.
Và giờ đây với cuộc sống thanh bình,
Chẳng khác nào như trong chiến tranh,
Phục vụ Tổ quốc bằng hai người
Và yêu thương cũng tăng lên gấp đôi.

То что было, то было и нам
Ничего уже не изменить,
Будем помнить всех по именам,
Будем помнить и жить,
Помнить всех и любить.
Quá khứ là những gì đến với chúng ta
Không có gì có thể thay đổi được,
Chúng ta sẽ nhớ tất cả từng tên gọi,
Chúng ta sẽ nhớ và sống,
Nhớ tất cả và yêu thương.

TP. Hồ Chí Minh 12.07.2011
Minh Nguyệt dịch