Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

ОН НЕ ВЕРНУЛСЯ ИЗ БОЯ- ANH ẤY KHÔNG TRỞ VỀ TỪ TRẬN CHIẾN “ВЛАДИМИР ВЫСОЦКИЙ”

Một bài hát thường được các ca sĩ hay biểu diễn trong những ngày kỷ niệm chiến thắng chống phát xít của Vladimir Vưsotsky đó là bài “Anh ấy không trở về từ trận chiến”. Cách đây trên 30 năm rồi, hầu như tất cả các sinh viên Liên Xô trước đây, những ai đã từng tham gia nghĩa vụ trong quân đội đều yêu thích những bài hát của Vladimir Vưsotsky, những lúc rảnh rỗi họ hay ôm ghi ta bập bùng những bài hát đó. Lúc mới đầu nghe qua, ta thấy giai điệu có thể không được thánh thót như những bài hát của các ca sĩ nhạc POP hay những bài dân ca nổi tiếng, nhưng từng câu từng chữ của bài hát lại là những lời tâm sự của con người đang sống với bạn bè xung quanh, như diễn tả bộc bạch nỗi niềm của mình. Dù Vladimir Vưsotsky sáng tác rất nhiều thơ và nhiều bài hát có ý nghĩa, được giới trẻ đương thời yêu thích, nhưng chỉ sau khi ông mất những đóng ghóp của ông cho nền nghệ thuật nước nhà mới được nhà nước Liên Xô công nhận. Xin giới thiệu với các bạn bài hát mà hầu như sinh viên nào cũng biết “Anh ấy không trở về từ trận chiến” để hiểu được nỗi niềm của người bạn chiến đấu với đồng đội của mình đã khuất sau trận đánh.
ОН НЕ ВЕРНУЛСЯ ИЗ БОЯ- ANH ẤY KHÔNG TRỞ VỀ TỪ TRẬN CHIẾN “ВЛАДИМИР ВЫСОЦКИЙ”
Владимир Высоцкий- 1969
 Почему все не так? Вроде все как всегда:
То же небо - опять голубое,
Тот же лес, тот же воздух и та же вода,
Только он не вернулся из боя.
Vì sao mọi chuyện chẳng như vậy? Mà ngỡ luôn như thế:
Cũng một bầu trời – lại xanh trong,
Cũng là cánh rừng, cùng là không khí và nước đó,
Chỉ có anh đã không trở về từ trận chiến.
 
Мне теперь не понять, кто же прав был из нас
В наших спорах без сна и покоя.
Мне не стало хватать его только сейчас,
Когда он не вернулся из боя.
Bây giờ tôi cũng không hiểu, giữa chúng ta ai đã đúng
Trong cuộc tranh cãi mất ngủ chẳng nghỉ ngơi.
Nhưng tôi thấy thiếu anh chính lúc này đây,
Khi anh đã không trở về từ trận chiến.
 
Он молчал невпопад и не в такт подпевал,
Он всегда говорил про другое,
Он мне спать не давал, он с восходом вставал,
А вчера не вернулся из боя. 
Anh lặng thầm không đúng lúc và hát sai cung nhịp,
Anh bao giờ cũng nói về điều khác,
Anh chẳng cho tôi ngủ, anh dậy lúc bình minh
Và hôm qua, anh không trở về từ trận chiến.
 То, что пусто теперь, - не про то разговор,
Вдруг заметил я - нас было двое.
Для меня будто ветром задуло костер,
Когда он не вернулся из боя. 
Những gì trống vắng giờ đây,- không phải là câu chuyện,
Bỗng dưng tôi nhận thấy – chúng ta từng có đôi.
Như có gió thổi bùng lên ngọn lửa trong lòng tôi,
Khi anh đã không trở về từ trận chiến.
 Нынче вырвалась, будто из плена, весна,
По ошибке окликнул его я:
- Друг, оставь покурить! - А в ответ - тишина:
Он вчера не вернулся из боя. 
Giờ đây, như mùa xuân thoát khỏi cảnh giam cầm,
Vì lỗi lầm tôi đã gọi tên anh:
Này bạn ơi, anh hãy bỏ thuốc đi! – Nhưng câu trả lời – chỉ là im lặng:
Hôm qua anh đã không trở về từ chiến trận.
 Наши мертвые нас не оставят в беде,
Наши павшие - как часовые.
Отражается небо в лесу, как в воде,
И деревья стоят голубые. 
Những người đã hy sinh của chúng ta, không bỏ chúng ta trong hoạn nạn,
Những người đã khuất – như những người lính gác.
Như bầu trời in bóng trên cánh rừng, cả trong đáy nước,
Và những thân cây đứng xanh lam.
 Нам и места в землянке хватало вполне,
Нам и время текло для обоих.
Все теперь одному. Только кажется мне,
Это я не вернулся из боя.  
Trong căn hầm hoàn toàn đủ chỗ cho chúng mình,
Thời gian trôi qua với cả hai ta.
Tôi thấy dường như, giờ luôn chỉ có một mình,
Đó là vì tôi không trở về từ trận chiến.
 TP. Hồ Chí Minh 08.12.2011
Minh Nguyệt dịch.
 
 





Александр Маршал- Он не вернулся из боя