Xin giới thiệu với các bạn bài hát “ГОРОД, КОТОРОГО НЕТ- THÀNH PHỒ ĐÃ MẤT RỒI” của ca sĩ được nhiều người yêu thích thập niên 1980-1990 của thế kỷ trước đó là Igor Korneluk. Đây là bài hát được bình chọn bài hát của năm 2003 tại Nga, nếu nghe về nội dung bài hát ta có thể đoán rằng bài hát nói về tình cảm của ca sĩ với thành phố Leningrad, giờ đây đã được đổi tên thành S’t Peterbugr. Giọng hát rất mạnh mẽ của ca sĩ như muốn tìm lại những kỷ niệm xưa của mình ở thành phố quê hương. Chỉ còn một bước cuối cùng là trở về nơi ấy- Đó chính là bước đi dài hơn cả cuộc đời…
ГОРОД, КОТОРОГО НЕТ- THÀNH PHỒ ĐÃ MẤT RỒI “ИГОРЬ КОРНЕЛЮК”
Ночь и тишина, данная на век,
Дождь, а может быть падает снег,
Все равно, - бесконечной надеждой согрет,
Я вдали вижу город, которого нет...
Đêm và sự lặng yên ban cho cả thế kỷ,
Mưa, và cũng có thể là tuyết đang rơi,
Nhưng dù sao, - sưởi ấm bằng hy vọng vô biên,
Tôi thấy từ xa thành phố nay đã mất rồi…
Где легко найти страннику приют,
Где, наверняка, помнят и ждут,
День за днем, то теряя, то путая след,
Я иду в этот город, которого нет...
Nơi dễ tìm cho du khách chốn nương thân,
Nơi chắc chắn, mọi người nhớ và chờ mong,
Từng ngày qua, mất dần hay lẫn nhầm dấu vết,
Tôi đi về phía thành phố nay đã mất rồi…
Там для меня горит очаг,
Как вечный знак забытых истин,
Мне до него - последний шаг,
И этот шаг длиннее жизни...
Nơi ấy có bếp lò cháy sáng cho tôi,
Như dấu hiệu vĩnh hằng của sự thật lãng quên,
Bước cuối cùng tôi phải trở về nơi ấy,
Đó chính là bước đi dài hơn cả cuộc đời…
Кто ответит мне, что судьбой дано,
Пусть об этом знать не суждено,
Может быть, за порогом растраченных лет
Я найду этот город, которого нет...
Ai trả lời tôi, rằng số phận đã an bài,
Dù chưa phán quyết biết về điều đó,
Có thể sau ngưỡng của những năm hoài phí
Tôi sẽ tìm được thành phố nay đã mất rồi …
Там для меня горит очаг,
Как вечный знак забытых истин,
Мне до него - последний шаг,
И этот шаг длиннее жизни...
Nơi ấy có bếp lò cháy sáng cho tôi,
Như dấu hiệu vĩnh hằng của sự thật lãng quên,
Bước cuối cùng tôi phải về nơi ấy,
Đó chính là bước đi dài hơn cả cuộc đời…
TP. Hồ Chí Minh 13.11.2012
Minh Nguyệt dịch.
Ночь и тишина, данная на век,
Дождь, а может быть падает снег,
Все равно, - бесконечной надеждой согрет,
Я вдали вижу город, которого нет...
Đêm và sự lặng yên ban cho cả thế kỷ,
Mưa, và cũng có thể là tuyết đang rơi,
Nhưng dù sao, - sưởi ấm bằng hy vọng vô biên,
Tôi thấy từ xa thành phố nay đã mất rồi…
Где легко найти страннику приют,
Где, наверняка, помнят и ждут,
День за днем, то теряя, то путая след,
Я иду в этот город, которого нет...
Nơi dễ tìm cho du khách chốn nương thân,
Nơi chắc chắn, mọi người nhớ và chờ mong,
Từng ngày qua, mất dần hay lẫn nhầm dấu vết,
Tôi đi về phía thành phố nay đã mất rồi…
Там для меня горит очаг,
Как вечный знак забытых истин,
Мне до него - последний шаг,
И этот шаг длиннее жизни...
Nơi ấy có bếp lò cháy sáng cho tôi,
Như dấu hiệu vĩnh hằng của sự thật lãng quên,
Bước cuối cùng tôi phải trở về nơi ấy,
Đó chính là bước đi dài hơn cả cuộc đời…
Кто ответит мне, что судьбой дано,
Пусть об этом знать не суждено,
Может быть, за порогом растраченных лет
Я найду этот город, которого нет...
Ai trả lời tôi, rằng số phận đã an bài,
Dù chưa phán quyết biết về điều đó,
Có thể sau ngưỡng của những năm hoài phí
Tôi sẽ tìm được thành phố nay đã mất rồi …
Там для меня горит очаг,
Как вечный знак забытых истин,
Мне до него - последний шаг,
И этот шаг длиннее жизни...
Nơi ấy có bếp lò cháy sáng cho tôi,
Như dấu hiệu vĩnh hằng của sự thật lãng quên,
Bước cuối cùng tôi phải về nơi ấy,
Đó chính là bước đi dài hơn cả cuộc đời…
TP. Hồ Chí Minh 13.11.2012
Minh Nguyệt dịch.