Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

TƯỢNG PHẬT CÓ LINH HỒN HAY KHÔNG?


Người kể chuyện  
TƯỢNG PHẬT CÓ LINH HỒN HAY KHÔNG?
Tôi không mê tín và cũng không có ý định tuyên truyền những chuyện huyền bí mà bản thân tôi không thể giải thích nổi. Tôi nghĩ rằng, nhìn xuống đất thì chắc chắn có Thổ Công, còn ngửa mặt lên thì chắc chắn có Ông Trời. Nhưng còn tượng phật có linh hồn hay không, trước đây tôi cũng không tin. Chuyện xẩy ra trong xã tôi, tại làng Giáo Hạ, hay gọi là làng Phú Thịnh, xã Ngọc tảo, huyện Phúc Thọ, Hà Nội. Nếu bạn không tin có thể về kiểm tra tại làng. Làng đã được công nhận di tích quốc gia là “Cụm làng Giáo hạ”, gồm một loạt các căn nhà xây dựng theo kiến trúc cổ, tường xây bao quanh, cửa và mặt tiền làm bằng gỗ, các kèo cột có chạm trổ hoa văn, mái nhà lợp ngói mũi giống như các chùa chiền thời xưa. Nếu đi từ Hà nội về theo quốc lộ 32, qua thị trấn Phùng khoảng 7km, con đường đê sông Đáy tách riêng đi về phía đền thờ Hai Bà Trưng, còn con đường nhựa chạy thẳng Sơn tây. Nếu đi theo đường đê, thì đi thêm 1km làng Giáo Hạ nằm phía tay trái, dưới chân đê phía tay phải là đền thờ con gái vua Hùng Vương thứ 17, cũng được xếp hạng di tích văn hoá. Còn nếu đi theo đường nhựa, thì đi thêm khoảng 1km có đường rẽ phải vào làng. Đối với những người cao tuổi, khi nói đến quê tôi thì chỉ cần nói Bún Hạ là họ biết, còn Bún Thượng cách xa hơn 2km nữa.
Chuyện là thế này, vào những năm 1965-1968 ở quê tôi cũng như nhiều nơi khác bài bác cúng bái, đập phá chùa chiền. Thế là theo lệnh các bí thư đảng uỷ và chủ tịch xã, mọi người khiêng bỏ hết các tượng phật quăng xuống ao, đầm… Sử dụng các đình chùa làm nơi sinh hoạt cộng đồng hay làm kho chứa lương thực thóc ngô cho hợp tác xã.
Lúc đó, xã tôi có bác Trượng là bí thư đảng uỷ, đứng ra chỉ huy đập phá đình chùa. Bây giờ bác cũng xấp xỉ tuổi bố tôi trên 80 tuổi rồi. Con trai bác là bạn học của tôi, anh tên là Ngọ sinh năm 1954, học cùng tôi 3 năm cấp 2 tại xã Ngọc Tảo. Đến năm 1972 anh Ngọ đi bộ đội, chiến đấu trong chiến trường Quảng Trị và sau 5 năm thì về phục viên, lấy vợ ở quê. Lúc anh Ngọ lấy vợ cũng là lúc tôi đi học nước ngoài, mọi chuyện sau khi về nước nghe mẹ tôi kể lại, vì 2 gia đình cũng có họ với nhau nên rất gần gũi. Vào khoảng năm 1980, vợ anh Ngọ sinh được một cậu con trai trông hình dáng có đầu to, tai to giống như phật. Nhưng có một điểm đặc biệt là tất cả các ngón chân và các ngón tay đều dính liền nhau, chứ không tách rời như người thường. Cậu con trai này hai tuổi mà chỉ biết nằm, không đi đứng gì hết, và hay khóc. Lúc đó có người nghĩ rằng có thể anh Ngọ bị nhiễm chất độc màu da cam tại chiến trường, nên sinh con như vậy. Nhưng càng ngày cậu bé biếng ăn và yếu dần đi. Vào một hôm khoảng 3 giờ chiều, mọi người trong gia đình có cảm giác như có ai đó mở tấm mành che trước cửa nhà để đi vô. Ngoài Bắc, các gia đình đều hay có những tấm mành che cửa để chắn ruồi, muỗi bay vô nhà. Sau khi gia đình cảm nhận như có tà âm nào đó vô nhà, thì cậu bé không khóc nữa và cũng là lúc cậu bé từ biệt cõi trần.
Sau này mọi người bảo rằng, có thể do ngày xưa bác Trượng là bí thư đảng uỷ xã, đứng ra đập phá đình chùa nên mới xẩy ra chuyện như vậy. Nghe mẹ tôi kể mà tôi cảm thấy lạnh người, không có lẽ tượng phật cũng có linh hồn hay sao?
Hôm nay tôi vừa gọi điện cho mẹ tôi để xác nhận lại cốt truyện, mà quên không hỏi bác Trượng còn sống hay không?
TP. Hồ Chí Minh 9.11.2009
Minh Nguyệt



Bài này tôi viết đã lâu rồi, nhưng trong thực tế lại có chuyện xảy ra với những người rất gần với gia đình tôi tại miền Nam trong thời gian gần đây nên tôi xin được kể tiếp.

Trong bài viết về “Người lính ra đa” ở mục “Sức khỏe và đời sống” tôi có kể về những nhân vật thật gần gũi với tôi, thì người thứ 3 là người từng làm cho trạm ra đa của hải quân ở Long Thành và có thời gian điều ra một trạm ở Vũng Tàu sinh được 2 cô con gái. Khi hai vợ chồng sinh đứa con thứ 2 cháu bị mắc triệu chứng của bệnh down, nhưng các em giấu không cho chúng tôi biết vì gia đình sống tận ngoài Long Thành. Chỉ nói rằng cháu bị mắt kém thường phải đưa vào bệnh viện mắt TP. Hồ Chí Minh chữa trị.

Mãi tới Tết năm 2010 chúng tôi mới có điều kiện ra thăm các gia đình của các em ngoài Biên Hòa, mới phát hiện ra cháu nhỏ bị bệnh down. Nếu ai đã từng tìm hiểu căn bệnh này thì thấy hầu như cả trăm người trên thế giới bị bệnh down đều có khuôn mặt giống hệt nhau và các biểu hiện khác như ngón chân, ngón tay mắt, mũi, lưỡi…

Lúc đầu tôi đưa ra các giả thuyết có thể do cậu em rể làm lính ra đa lâu năm mà con bị như thế, hoặc có thể do ở vùng Biên Hòa có ảnh hưởng nhiều của chất độc da cam do Mỹ rải xuống trong thời gian chiến tranh mà nó còn tồn đọng lại trong thực phẩm như cá, thịt rau quả…mà gia đình ăn phải…

Nhưng khi đó có bà nội của cháu từ Thái Bình vào chơi mới kể rằng: khi đi xem nhiều nơi, thầy đều phán rằng ngày xưa ông nội của cháu dẫn đầu đoàn người đi đập phá đình chùa ở xã, bây giờ mới nên nông nỗi này! Đấy là lời bà nội cháu xác nhận điều đó là sự thật và ông nội cháu cũng mất sớm chỉ sinh được mỗi mình bố cháu. Vậy là đời cha ăn mặn, đời con khát nước hay sao? Cha làm sao nỡ để khổ cho con, cho cháu.
Hiện nay cháu được mẹ cho dùng thực phẩm chức năng của hãng herbalife nên có nhiều tiến triển tốt hơn so với trước, nhanh nhẹn và hoạt bát hơn nhưng dù sao cũng rất tội.
Tôi không muốn nhấn mạnh đến chuyện mê tín dị đoan, chuyện tín ngưỡng tùy theo niềm tin của từng người, nhưng sự thật thì bao giờ cũng vẫn là sự thật.



TP. Hồ Chí Minh 04.04.2013
Minh Nguyệt.
 

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

МНЕ МАМА ТИХО ГОВОРИЛА- MẸ THẦM NÓI VỚI CON “ФИЛИПП КИРКОРОВ”


Sắp hết ngày cá tháng Tư, Ban quản lý trang YouTube có giới thiệu cho tôi bài hát của ca sĩ Fillip Kirkorov với cái tên “МНЕ МАМА ТИХО ГОВОРИЛА- MẸ THẦM NÓI VỚI CON”, xin được gửi tới các bạn. Tấm lòng của người mẹ thật bao la đối với con mình ở khắp nơi trên thế gian này, lo cho con từ khi còn mang nặng chín tháng trong bụng, rồi sinh ra và lớn lên bước vào đời. Lúc nào bên cạnh chúng ta cũng có sự quan tâm lo lắng của mẹ, mẹ là người tốt nhất trên thế gian.

МНЕ МАМА ТИХО ГОВОРИЛА- MẸ THẦM NÓI VỚI CON “ФИЛИПП КИРКОРОВ”

Мне мама тихо говорила:
"Зачем ты отчий дом оставил?",
Ловил жар-птицу в высоком небе,
Упал на камни я без сил...
К родным долинам пришёл с повинной
Твой блудный сын, твой блудный сын...
Mẹ khẽ thầm nói với con rằng:
“Sao con nỡ rời xa ngôi nhà cha yêu dấu?”
Bắt chim lửa tít trên trời cao,
Rồi kiệt sức con rơi xuống tảng đá…
Trở về thung lũng thân thương để nhận tội
Là đứa con trai lêu lổng của mẹ đây…

Мне мама тихо говорила:
"Зачем друзей своих покинул?"
Прости мне, мама, мои дороги,
В стране далёкой ночь длинней...
В пути усталом мне не хватало
Моих друзей, моих друзей...
Mẹ khẽ thầm nói với con rằng:
“Sao con nỡ bỏ bạn bè của mình?”
Mẹ ơi tha thứ cho con, những chặng đường đi,
Trên đất nước xa xôi với những đêm dài…
Trên chặng đường mệt mỏi con thấy thiếu
Những người bạn của con đấy mẹ ơi…

Мне мама тихо говорила:
"Зачем оставил ты невесту?"
Я знал, не венчан, красивых женщин,
И в этом, мама, моя вина!
Из жизни прежней пришёл к ней грешный
Сюда, где ждёт меня она...
Mẹ khẽ thầm nói với con rằng:
“Sao con nỡ bỏ lại người yêu?”
Con biết rằng, không kết hôn phụ nữ đẹp xinh,
Mẹ ơi trong chuyện đó chính là lỗi của con!
Từ kiếp trước con là kẻ tội lỗi đến với nàng
Chính ở nơi đây nàng đang chờ đợi con…

Мне мама тихо говорила:
"Зачем забыл родные песни?"
Прости мне, мама, чужие песни
В чужой прекрасной стороне!
Я все забыл их, одну лишь помню,
Что ты когда-то пела мне...
Mẹ khẽ thầm nói với con rằng:
“Sao con nỡ quên những bài hát thân thương?”
Hãy tha thứ cho con mẹ ơi, những bài hát xa lạ
Ở xứ xở đất khách tuyệt vời!
Con quên hết tất cả, chỉ còn nhớ một thôi,
Đó là bài mẹ từng hát con nghe thuở nào…

Мне мама тихо говорила:
"Зачем ты отчий дом оставил?"
Ловил жар-птицу в высоком небе,
Упал на камни я без сил...
К родным долинам пришёл с повинной
Твой блудный сын, твой блудный сын...
Mẹ khẽ thầm nói với con rằng:
“Sao con nỡ rời xa ngôi nhà cha yêu dấu?”
Bắt chim lửa tít trên trời cao,
Rồi kiệt sức con rơi xuống tảng đá…
Trở về thung lũng thân thương để nhận tội
Là đứa con trai lêu lổng của mẹ đây…

TP. Hồ Chí Minh 01.04.2013
Minh Nguyệt dịch.



100 BÀI HÁT NGA ĐƯỢC DỊCH SANG TIẾNG VIỆT- VŨ TỰ LÂN



Các bạn thân mến, tôi cố gắng tìm những bài hát Nga được đăng trong cuốn sổ tay 100 bài hát “Triệu đóa hoa hồng” để đáp ứng lòng mong mỏi của các khán giả yêu thích. Nhưng kẹt một nỗi, nhiều bài hát chỉ có lời Việt không hề có một câu tiếng Nga, tên bài hát bằng tiếng Nga nhiều khi tôi cũng cảm nhận như ban biên tập tự nghĩ ra. Là người có tình yêu với những bài hát Nga và thơ Nga, tôi chỉ cần biết một vài câu trong bài là tôi cũng có thể tìm trong internet cho bằng được, để giới thiệu videoclip hoặc MP3 bằng tiếng Nga cho các bạn. Vì hoàn cảnh thực tế như vậy mong các bạn thông cảm, trong blog của tôi chỉ có 41 bài thôi nhé. Chúc các bạn vui với những bài hát đã giữ dùm ta kỷ niệm xưa. Danh sách bài hát tôi bố trí theo vần chữ cái để các bạn dễ tìm.
TP. Hồ Chí Minh 01.04.2013
Minh Nguyệt.














NHỮNG BÀI HÁT CÓ TRONG BLOG NÀY ĐANG CẬP NHẬT XIN GIỚI THIỆU CÙNG CÁC BẠN:


 Cách đây tròn 1 tuần khi những người yêu nhạc Nga tại thành phố Hồ Chí Minh tập trung tại nhà bạn Kim Thanh. Bạn Taylor Ngọc có mang hai cuốn sổ bài hát đến. Tôi xem trong cuốn được xuất bản tại nhà xuất bản âm nhạc, khi xem lướt qua tôi cũng thấy bài hát “Ngôi sao ban chiều” sáng tác của Traicovski. Tôi bảo rằng người biên soạn viết sai, tác giả là người Việt Nam.
Cuốn thứ hai là 100 bài hát Nga được dịch sang tiếng Việt do tiến sĩ nhạc sĩ Vũ Tự Lân biên soạn. Nói thật với các bạn nếu đem so sánh cuốn sổ bài hát của ông Vũ Tự Lân biên soạn với trang blog này của tôi, thì tôi cũng quá xem thường một tiến sĩ âm nhạc biên soạn sơ sài như thế. Hầu như các bài hát Nga không đăng hết lời Nga, chỉ đăng có lời Việt, tên người dịch có khi cả nước biết hết, nhưng đề là sưu tầm.
Ví dụ bài hát “Thời thanh niên sôi nổi” từ khi học tiếng Nga năm 1971, tôi đã biết bài hát do nhạc sĩ Phạm Tuyên dịch tiếng Việt.
Bài hát dân ca Ukraina được cả thế giới biết đến, thì ông viết là bài hát Nga với tựa đề do tác giả viết: “Lòng mẹ”. Bài hát này có thể lấy tên là "Mẹ yêu dấu của tôi" hay “Chiếc khăn” mới đúng. Bài này ca sĩ Trọng Tấn hát rất hay ai cũng biết, chắc tiến sĩ Vũ Tự Lân chưa được nghe hát bằng tiếng Ukraina bao giờ nhỉ?
Ngoài ra có bài hát “Chiều ngoại ô Matxcơva” do ông Vương Thịnh dịch lời Việt rất hay cả nước ta ai cũng thuộc thì tác giả Vũ Tự Lân không đăng, mà lại đăng đúng một đoạn đầu do nhạc sĩ Phạm Tuyên dịch. Mà lời bài hát do nhạc sĩ Phạm tuyên dịch có sát nghĩa bao nhiêu đi chăng nữa, thì cũng chẳng có ai biết và cũng không muốn hát nữa, vì “Chiều thanh vắng là đây…” của ông Vương Thịnh chúng tôi đã thuộc từ lâu rồi.
Thiết nghĩ bao nhiêu con người biên soạn và chỉnh sửa để đăng một cuốn sổ với 100 bài hát Nga, chả đâu với đâu, nghĩ mà thấy họ chỉ biết kinh doanh thu tiền, còn chất lượng thật quá tệ.
Tôi không phải tự đề cao vai trò cá nhân, nhưng sự thật tôi chỉ là một kỹ sư bình thường, trong số 60 ngàn người đã từng học tập ở Liên Xô trước đây, nhạc lý tôi biết hai nốt “Đô- La” còn nhạc cụ chỉ biết mỗi đàn"tỳ" bà thôi. Nhưng tôi cảm thấy những người cho xuất bản tập 100 bài hát Nga, đứng đầu là tiến sĩ - nhạc sĩ Vũ Tự Lân cũng nên xem lại cho khỏi phải áy náy với lương tâm.
TP. Hồ Chí Minh 14.09.2012
Minh Nguyệt.