Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

БАЛЛАДА О МАТЕРИ – BÀI CA NGƯỜI MẸ “СОФИЯ РОТАРУ”

Các bạn thân mến, một bài thơ rất tuyệt vời của nhà thơ Andrey Demantiev đã viết cách đây gần 40 năm rồi và được nhạc sĩ Evgheny Martưnov phổ nhạc, ca ngợi về tình cảm của người mẹ ngóng chờ con sau cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại. Người mẹ vẫn tin rằng con mình còn sống và rồi một ngày kia con mẹ sẽ trở về như niềm tin bất tận. Bài hát được rất nhiều ca sĩ trình bày, nhưng có lẽ giọng hát hay và khỏe hơn tất cả phải kể đến ca sĩ Sofia Rotaru. Xin cám ơn nhà thơ Andrey Dementiev đã viết ra những bài thơ hay về tình cha con, mẹ con, tình yêu quê hương đất nước và con người, ông xứng đáng nhận những phần thưởng cao quý mà nước Liên Xô và nước Nga đã trao tặng trong sự nghiệp văn chương của mình:
Huân chương Lenin 1988
Huân chương Cách mạng tháng Mười 1984
Huân chương Cờ Đỏ 1984
Huân chương Biểu tượng Danh dự 1970
Huân chương có công với Tổ quốc hạng 3, hạng 4
Giải thưởng quốc gia Liên Xô 1985
Giải thưởng Đoàn thanh niên Lenin 1981
Giải thưởng văn học Liên bang Nga mang tên Lermontov 2003.
Năm 2002 ông được trao huy chương vàng- Quỹ hòa bình Nga. Năm 1998 ông được trao huy chương kỷ niệm của Quỹ hòa bình Nga, “Biểu tượng hòa bình” cùng nhiều giải thưởng cấp quốc gia cao quý khác.




БАЛЛАДА О МАТЕРИ – BÀI CA NGƯỜI MẸ “СОФИЯ РОТАРУ”
Музыка: Евгений Мартынов- Слова: Андрей Дементьев- Песня 1974



Постарела мать за тридцать лет,
А вестей от сына нет и нет.
Но она всё продолжает ждать,
Потому что верит, потому что мать.
И на что надеется она?
Много лет, как кончилась война.
Много лет, как все пришли назад.
Кроме мертвых, что в земле лежат.
Сколько их в то дальнее село,
Мальчиков безусых, не пришло!

Ba mươi năm mẹ già thêm nhiều tuổi,
Tin tức về con trai vẫn là số không.
Nhưng người mẹ vẫn tiếp tục đợi chờ,
Bởi tin tưởng- đó chính là người mẹ.
Mẹ còn hy vọng vào điều gì nữa?
Đã
nhiều năm chiến tranh kết thúc rồi.
Đã
nhiều năm, bao người đã trở về,
Trừ những người hy sinh còn nằm trong đất.
Có biết bao người về làng quê xa,
Bao chàng trai còn trẻ chẳng trở về!

…Раз в село прислали по весне
Фильм документальный о войне.
Все пришли в кино — и стар и мал,
Кто познал войну и кто не знал.
Перед горькой памятю людской
Разливалась ненависть рекой.
Трудно было это вспоминать...
Вдруг с экрана сын взглянул на мать.
Мать узнала сына в тот же миг,
И пронёсся материнский крик:

Khi xuân đến họ gửi về thôn xóm
Phim tài liệu về cuộc chiến tranh.
Tất cả tới xem cả cụ già cùng con trẻ,
Có người biết chiến tranh có người chưa rõ.
Trước trí nhớ đắng cay của con người
Lòng hận thù thành sông tuôn chảy.
Thật khó lòng đ nhớ lại bao điều ấy
Bỗng từ màn hình con trai ngước nhìn ra.
Mẹ nhận được con ngay trong chớp mắt
Và vang lên tiếng của mẹ thân thương:

Алексей! Алёшенька! Сынок!
Алексей! Алёшенька! Сынок!
Алексей! Алёшенька! Сынок!
Словно сын её услышать мог.

Alexey! Alyosenka! Con trai ơi!
Alexey! Alyosenka! Con trai ơi!
Alexey! Alyosenka! Con trai ơi!
Dường như con có thể nghe thấy mẹ.

Он рванулся из траншеи в бой.
Встала мать прикрыть его собой.
Все боялась вдруг он упадёт,
Но сквозь годы мчался сын вперёд.

Chàng lao nhanh từ chiến hào vào trận đánh.
Mẹ đứng lấy thân mình che chở cho con.
Vẫn sợ rằng con mình bất ngờ ngã xuống,
Bao năm qua con vẫn nhằm phía trước xông lên.

- Алексей! - кричали земляки,
- Алексей, - просили, - Добеги...
Кадр сменился. сын осталься жить.
Просит мать о сыне повторить.
Просит мать о сыне повторить.
Просит мать о сыне повторить...
И опять в атаку он бежит,
Жив-здоров, не ранен, не убит.

Alexey! đồng hương gọi tên anh,
Alexey, hãy mau chạy lại đây
Phim vừa chạy qua, con trai còn sống.
Mẹ yêu cầu chiếu lại đứa con trai.
Mẹ yêu cầu chiếu lại đứa con trai.
Mẹ yêu cầu chiếu lại đứa con trai.
Và chàng lại lao vào cuộc tấn công,
Sống- khỏe mạnh, không bị thương, không chết.

Алексей, Алёшенька, сынок.
Алексей, Алёшенька, сынок.
Алексей, Алёшенька, сынок.
Словно сын её услышать мог.

Alexey! Alyosenka! Con trai ơi!
Alexey! Alyosenka! Con trai ơi!
Alexey! Alyosenka! Con trai ơi!
Dường như con có thể nghe thấy mẹ.

Дома всё ей чудилось кино.
Всё ждала — вот-вот сейчас в окно,
Посреди тривожной тишины
Постучится сын её с войны.

Về nhà mẹ luôn hình dung tới bộ phim.
Luôn chờ đợi – giờ đây bên cửa sổ,
Giữa khung cảnh tĩnh mịch đầy xúc động
Đứa con yêu từ mặt trận bỗng trở về. 


TP. Hồ Chí Minh 14.03.2012
Minh Nguyệt dịch.