Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

ОТПУСКАЮ- EM BUÔNG RA “МАКСИМ”

Kỷ niệm về mùa hè của những cô gái và những chàng trai vừa mới lớn thật thơ mộng biết bao. Nhưng cái tuổi trẻ còn nông nổi, còn khờ dại nên chẳng giữ tình yêu được lâu, rồi lại trả lại tất cả về trời những kỷ niệm của mùa hè vừa qua. Bài hát do ca sĩ MAKSIM sáng tác thật tuyệt vời, có tên là : Em buông ra hay Em thả ra, xin được giới thiệu cùng các bạn, lấy kinh nghiệm để chuẩn bị cho mùa hè của chính mình, đang đến rồi.

 ОТПУСКАЮ- EM BUÔNG RA “МАКСИМ”

Музыка и слова: МакSим


Я не могу дышать, мне не видно неба.
Я не могу понять - был ты или не был.
Ветром по волосам, солнце в ладони - твоя...
Em không thể nào thở được, em không thấy rõ bầu trời.
Em làm sao hiểu được- anh có đến hay không.
Bằng cơn gió đùa mái tóc, mặt trời trong lòng tay - của anh…

Красные облака, вечер ударил в спину,
Я с тобой так легка, я с тобою красива,
Бешанно так в груди бьёться сердце твоё.
Những đám mây rực hồng, buổi chiều đập vào trên lưng,
Em ở bên anh thật nhẹ nhàng, em ở bên anh thật đẹp xinh,
Tim anh cứ đập liên hồi trong lồng ngực thật cuồng điên.

Отпускаю, и в небо
Улетает жёлтыми листьями
Наше прошлое лето
С телефонами, глупыми письмами.
Em buông và thả về trời
Mùa hè qua của chúng ta
Lượn bay như những lá vàng
Cùng điện thoại, những lá thư khờ dại.

Отпускаю, и слёзы
Высыхают на ресницах.
Ну как же синие звёзды
Нам с тобой могли присниться?
Em thả ra và những giọt lệ
Đang khô rồi trên những làn mi.
Có thể nào chúng mình còn mơ thấy
Những vì sao xanh ngắt giữa trời mây?

Рано ещё не быть, поздно уже поверить,
Я не могла любить, я не могла измерить.
Месяцы за окном, солнце в закатах с тобой.
Lúc sớm thì không đến, muộn rồi lại chẳng tin,
Em không thể nào yêu và không thể nào lường được.
Trăng còn treo ngoài cửa sổ, mặt trời đã lặn cùng anh.

И отпускаюсь вниз, и поднимаюсь в небо.
Я не могу понять - был ты или не был.
В сотнях ночных дорог ты остаёшься со мной.
Và em thả mình xuống thấp, rồi vút lên trời cao.
Em làm sao hiểu được - anh có đến hay không.
Biết bao đêm trên đường anh ở lại cùng em.

Отпускаю, и в небо
Улетает жёлтыми листьями
Наше прошлое лето
С телефонами, глупыми письмами.
Em buông và thả về trời
Mùa hè qua của chúng ta
Lượn bay như những lá vàng
Cùng điện thoại, những lá thư khờ dại.

Отпускаю, и слёзы
Высыхают на ресницах.
Ну как же синие звёзды
Нам с тобой могли присниться?
Em thả ra và những giọt lệ
Đang khô rồi trên những làn mi.
Có thể nào chúng mình còn mơ thấy
Những vì sao xanh ngắt giữa trời mây?

Отпускаю, и в небо
Улетает жёлтыми листьями
Наше прошлое лето
С телефонами, глупыми письмами.
Em buông và thả về trời
Mùa hè qua của chúng ta
Lượn bay như những lá vàng
Cùng điện thoại, những lá thư khờ dại.

Отпускаю, и слёзы
Высыхают на ресницах.
Ну как же синие звёзды
Нам с тобой могли присниться?
Em thả ra và những giọt lệ
Đang khô rồi trên những làn mi.
Có thể nào chúng mình còn mơ thấy
Những vì sao xanh ngắt giữa trời mây?

Я не могу дышать, мне не видно неба.
Я не могу понять - был ты или не был.
Ветром по волосам, солнце в ладони - твоя...
Em không thể nào thở được, em không thấy rõ bầu trời.
Em làm sao hiểu được- anh có đến hay không.
Bằng cơn gió đùa mái tóc, mặt trời trong lòng tay - của anh…

TP. Hồ Chí Minh 21.05.2011
Minh Nguyệt dịch