Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

THƠ SINH VIÊN


Lại chuẩn bị tết Nguyên Tiêu bình thơ rồi, xin post lại mấy bài thơ vui cho các bạn thưởng thức. Bài này tôi đăng từ năm 2009 nhưng vẫn thấy rất hay và mang nhiều kỷ niệm của thời sinh viên.
Khi đi học, các sinh viên hay viết những bài thơ vui trên các bàn học, sinh viên năm sau đọc và truyền miệng nhiều bài thơ vui, có khi bôi bác mấy anh nghiên cứu sinh, hay tiết kiệm lo cho gia đình, học thì ít mà chủ yếu lo buôn bán hàng hoá kiếm tiền. Tôi sưu tầm một số bài thơ post cho vui, có thể có câu không nhớ hết, vì đã gần 30 năm rồi, bạn nào biết thì đóng góp cho vui nhé.

THƠ SINH VIÊN

”Năm năm mất chín kỳ thi
Một lần đồ án còn gì là xuân
Bạn thì xa, gái thì gần
Nó toàn mặc váy có quần đếch đâu.

Đùi tròn, da trắng, mắt nâu.
Không nhìn thì tiếc, nhìn lâu thì thèm
Nếu thèm cứ thử mà xem
Chỉ sợ nó lại chê chim mình còi…”

THƠ NGHIÊN CỨU SINH GỬI VỢ

”Kể từ ngày xa nhà sang nước bạn
Mấy năm rồi đằng đẵng nhớ thương.
Con chúng ta đang cắp sách đến trường
Hay vơ vẩn bên lề đường bơm xe đạp?

À cái quạt anh gửi về dạo trước
Đã bán chưa em, lời lãi được bao nhiêu?
Còn anh ở đây, chắt bóp đã đủ điều
Quần không giặt, áo chẳng là chi cả,

Mỗi bữa cơm chỉ vài mụn cá
Còn thường ngày bắp cải với khoai tây.
Chỉ cốt làm sao cho chặt cái dạ dày
Để vững bước trên con đường nghiên cứu.

Việc nghiên cứu chẳng có gì bận bịu
Sẵn thời gian anh dạo phố vài vòng
Bao nhiêu comison anh biết tỏng tòng tong.
Chờ hạ giá là mua ngay lập tức.

Á có một chuyện kể ra thì cũng bực
Ấy là hồi anh mua chiếc máy Xanh-gie
Anh nôn nao tiếm kiếm khắp vụ hè
Xách cặp, đi mòn đế dày mới gặp.

Khi ngã giá thằng bán hàng trở mặt
Lại còn đòi thêm mấy chục ka pei ki.
Anh vùng vằng đã định bỏ đi
Nhưng chợt nghĩ vì ở nhà em cần máy quý

Nếu ở bên này mình chịu thiệt đi một tý
Thì ở nhà em có máy dùng ngay…

Biết không em, thân hình anh mỗi lúc một về già,
Có ăn nhiều cũng chẳng béo ra mấy tí
Theo khoa học, như thế là lãng phí...

Anh hôn em hôn cả đứa con yêu…”

Comission - Cửa hàng bán đồ cũ mà người Việt nam hồi đó hay ghé thăm
Xanh-gie- là máy khâu singer đọc theo tiếng Pháp.
Ka pei ki - là tiền xu của Liên xô. Các bạn Balan thay từ kapeiki bằng Zloty

THƠ CHA GỬI CON ĐI HỌC LIÊN XÔ

Đã là sinh viên hay bộ đội, đều hay chêu chọc nhưng người quê miền Trung: Quảng Bình, Nghệ an, Hà Tĩnh và cả Thanh hoá nữa nhé. Dưới đây là bài thơ của người cha Quảng Bình gửi cho con. Nói chung cha gửi con mua những thứ cần cho gia đình như: Radio Nhật bản, máy khâu, xe đạp thể thao, nhung, sâm, mì chính, quạt tai voi…

”Hôm nay bọ viết thư này
Gửi qua thằng bạn chỗ mày về chơi.
Cả nhà mừng lắm con ơi
Cái đài Nhật bổn bán hời lắm nghen.

Bốn trăm đồng một cân len
Con nên cố gắng lùng thêm mua về.
Mèng thì cũng phải hai xe
Máy khâu phải chọn Xanh-gie mới hời.

Năm nay cha yếu lắm rồi
Thương bọ, thương mạ nhớ lời tao khuyên.
Này, tao dặn kẻo mày quên
Về qua Trung quốc mua thêm ít hàng.

Nhân sâm, mì chính cố mang
Nhung hươu cao cổ lại càng phải mua.
Năm nay trời thật trái mùa
Lúc nắng nắng lắm, lúc mưa mưa nhiều.

Mạ mày vất vả sớm chiều
Gió Lào không quạt đủ điều xót xa.
Lúc về qua Mạc-tư-khoa
Tai voi con nhớ mua 3 cái vào.

Cái tặng mạ, cái cho tao
Qua Đồng Đăng chẳng làm sao đâu mà!
Thôi bọ dừng bút tại đây
À quên, sức khỏe dạo này ra sao?

Học năm thứ mấy? Ngành nào?
Mua xong nhớ viết thư ào cho cha.
Được thư mày chớ nói ra,
Kẻo người ta tưởng nhà ta hám tiền!”

Bọ: nghĩa là cha, là bố
Mạ: nghĩa là mẹ.

Tháng 9.2009 Minh Nguyệt (sưu tầm)