Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

TẶNG CHÚ CÔNG - TRƯỜNG ĐẠI HỌC NÔNG NGHIỆP 1 HÀ NỘI

Chú Công là giáo viên dạy kinh tế chính trị học tại trường Đại học nông nghiệp 1 Hà nội, là người miền Trung đi tập kết. Sau giải phóng miền Nam, chú ở lại làm giáo viên tại trường. Để ban thưởng cho các giáo viên lâu năm, vào thập kỷ 80 của thế kỷ trước, trước khi nghỉ hưu bộ đại học và trung học chuyên nghiệp có cho chú sang Kiev 2 năm nghỉ an dưỡng, với lý do đi thực tập tiếng Nga tại trường đại học bách khoa Kiev.
Nhưng tuổi chú lúc đó cũng đã cao, học hành gì nữa, chú sang chủ yếu là đi buôn thôi. Chú hay để ý xét nét các anh chị nghiên cứu sinh và các sinh viên khác. Do tính chú hơi củ chuối, theo dõi rình người khác đi chơi với bạn gái, thế là bị ăn bạt tai, tội nghiệp thật.
Nhà nước cho chú sang an dưỡng thôi, chú hy vọng làm được đề tài nghiên cứu về chuyên môn. Nhưng trình độ ngoại ngữ không có thì làm gì được cho cam. Lúc đó ngẫu hứng, tôi viết bài ca dao phay, nay post lên đọc để nhớ lại tháng ngày sinh viên tiếu lâm. Chú Công không biết giờ còn sống hay đã quy tiên, có gì chú cũng thông cảm nghen.
”Chú Công kể cũng già rồi
Xét ra thì lại là người mới sang
Vừa ngu, vừa dốt vừa ngang
Giống cua biển của miền Nam nước mình.

Mượn tiếng là nghiên cứu sinh
Đêm ngày cặm cụi đi rình anh em
Bị đánh chửi đã bao phen
Vẫn không bỏ được bệnh ghen chó mèo.

Luôn mồm thấy chú kêu nghèo
Máy khâu, tủ lạnh, tiền đâu mua về?
Chú sang nghiên cứu những chi,
Hay là nghề nghiệp mang đi thực hành?

Tưởng chú là nghiên cứu sinh
Ai ngờ là kẻ đồng tình gian thương
Mới sang thấy chú phô trương
Đề tài nghiên cứu dễ thường gay go!

Cùng Châu* bàn chuyện nhỏ to
Cứ như một gã đốc tơ mới về
Công việc kinh tế say mê
Đề tài nghiên cứu chắc gì đã ham!

Nhắc chú chớ vội khoe khoang
Kẻo đề tài bỏ dở dang khi về./.”

Kiev tháng 10/1983
Minh Nguyệt
 

*Anh Hoàng Văn Châu, hiện nay là tiến sĩ hàn, trưởng phòng thí nghiệp của Bộ công nghiệp nặng công tác tại Hà nội.