Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

ДЕРЕВЯННЫЕ ЛОШАДКИ- NHỮNG CHÚ NGỰA GỖ “ВАЛЕНТИНА ТОЛКУНОВА”


Tuổi thơ hồn nhiên của chúng ta hầu như ai cũng đã từng trải qua, ít nhiều cũng để lại những kỷ niệm vui buồn nào đó. Nếu hoàn cảnh gia đình êm ấm thì hầu như mọi chuyện xảy ra đều tốt đẹp, nhưng nếu vì điều gì đó chẳng hạn trong gia đình có những mối bất hòa sẽ gây cho con trẻ mất đi cái tính hồn nhiên, nhiều khi do hoàn cảnh gia đình khó khăn, nhiều người phải bước vào cuộc đời quá sớm so với lứa tuổi. Nhưng dù ở nông thôn hay chốn thị thành, tất cả trẻ em đều có quyền được hưởng những quyền lợi như nhau, chỉ có những người lớn có quan tâm đến con cái mình hay không. Khi lớn lên sau khi rời ghế nhà trường, tất cả chúng ta lại thi vào các trường đại học, cao đẳng, trường nghề để có kiến thức, có tay nghề bước vào cuộc sống mưu sinh. Khi bắt đầu đi làm, là những cuộc chạy đua hối hả với công việc, ai nấy đều tất bật ngược xuôi, và chẳng mấy khi còn có thời gian nhớ về tuổi thơ ngày nào. Nhưng rồi cũng sẽ có ngày trong tâm hồn ta lại rộn ràng với tiếng vó ngựa, những con thuyền buồm gấp bằng giấy lại đang hiện về…Bài hát NHỮNG CHÚ NGỰA GỖ do ca sĩ Valentina Tolkunova trình bày từ năm 1974, khi đó chị mới 28 tuổi xin được gửi đến các bạn.



ДЕРЕВЯННЫЕ ЛОШАДКИ- NHỮNG CHÚ NGỰA GỖ “ВАЛЕНТИНА ТОЛКУНОВА”
Музыка: Марк Минков - Слова: Эдуард Шим

Ускакали деревянные лошадки,
Пароходики бумажные уплыли.
Мы, из детства убегая без оглядки,
Всё, что надо и не надо, позабыли.
Самодельные игрушки позабыты,
Но об этом, но об этом не жалеем.
Мы серьёзны, глубоки и деловиты,
Мы старательно умнеем и взрослеем.
Những chú ngựa gỗ đang phi nhanh,
Những chiếc thuyền giấy bơi tròng trành.
Chúng tôi lướt qua tuổi thơ chẳng hề do dự,
Tất cả những gì cần và không cần đã quên rồi.
Những đồ chơi tự làm lấy đã lãng quên,
Nhưng chúng tôi thấy không hề hối tiếc.
Chúng tôi đứng đắn, thầm kín và tháo vát,
Chúng tôi chịu khó thông minh hơn và trưởng thành rồi.
Принимаемся за трудную работу,
Привыкаем, привыкаем торопиться
И не видим, как порой за поворотом
Простучат нетерпеливые копытца.
Перегруженных делами, нас не троньте,
Всё мотаемся, мотаемся по свету
И не видим, как порой на горизонте
Покачнётся лёгкий парус из газеты.
Chúng tôi bắt tay vào những công việc khó khăn,
Rồi đã quen với nhịp sống vội vàng
Và đôi khi không thấy bên ngoài cổng
Tiếng vó ngựa phi đập liên hồi.
Chớ đụng vào chúng tôi, vì công việc quá tải rồi,
Chúng tôi cứ xoay tròn khắp thế gian
Và đôi khi không thấy đằng phía chân trời
Có cánh buồm bằng giấy báo đang lắc lư.

Ускакали деревянные лошадки,
Пароходики бумажные уплыли.
Мы, из детства убегая без оглядки,
Всё, что надо и не надо, позабыли.
Мы не знаем, что при первой неудаче,
Только стоит, только стоит оглянуться,
К нам лошадки деревянные прискачут,
Пароходики бумажные вернутся.
Những chú ngựa gỗ đang phi nhanh,
Những chiếc thuyền giấy bơi tròng trành.
Chúng tôi lướt qua tuổi thơ chẳng hề do dự,
Tất cả những gì cần và không cần đã quên rồi.
Chúng tôi không biết rằng trong thất bại đầu tiên,
Thật đang giá để ngoái đầu nhìn lại,
Những chú ngựa gỗ đang phi nước đại,
Cùng thuyền giấy quay về với chúng tôi.

Мы не знаем, что при первой неудаче,
Только стоит, только стоит оглянуться,
К нам лошадки деревянные прискачут,
Пароходики бумажные вернутся.
Пароходики бумажные вернутся.
Chúng tôi không biết rằng trong thất bại đầu tiên,
Thật đang giá để ngoái đầu nhìn lại,
Những chú ngựa gỗ đang phi nước đại,
Cùng thuyền giấy quay về với chúng tôi.
Những chiếc thuyền giấy đang quay trở về.

TP. Hồ Chí Minh 15.05.2011
Minh Nguyệt dịch 

Видеоклип из фильма-концерта «Поёт Валентина Толкунова», 1974 г.