Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

BÀI THƠ TÌNH MÙA THU


Mùa thu mây trắng xây thành,
Tình Em mầu ấy có xanh da trời,
Hoa lòng Em có về tươi,
Môi Em có thắm nửa đời vì Anh?

Yêu nhau ngày tháng qua nhanh
Hai mươi năm lẻ chúng mình yêu nhau.
Từ xanh đến bạc mái đầu,
Tình ta nước biển một mầu như xưa.

Yêu bao giờ, đến bao giờ,
Thời gian nào rộng cho vừa tình ta?
Lòng Em hoa vẫn tươi hoa,
Môi Em thắm đến Em già chưa phai.

Yêu kiếp này, hẹn kiếp mai,
Ngàn năm yêu mãi, yêu hoài nghe Em.
Mặt trời có lặn về đêm,
Sớm mai Em dậy bên thềm lại soi.

Cuộc đời có khóc, có cười,
Có cay đắng, có ngọt bùi mới hay.
Thu về trời lại xanh mây,
Đầy trời ta thấy những ngày ta yêu.

Càng yêu yêu lại càng nhiều.
Nhớ Em anh nhắn một điều: Yêu Em!

Năm 1978 khi đang học tại trường Văn hoá quân đội tại Lạng Sơn, tôi thuộc có 4 câu thơ do tác giả viết năm 1954, khi ký hiệp định Giơ ne vơ. Sau này tác giả mới viết tiếp bài thơ này tặng vợ sau năm 1975. Tác giả là người miền Bắc vô Nam năm 1954.