Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2015

ТЕЧЁТ РЕКА ВОЛГА – SÔNG VOLGA ĐANG CHẢY "ЛЮДМИЛА ЗЫКИНА"

Xin giới thiệu với các bạn một bài tình ca của ca sĩ Ludmila Zưkina, ca ngợi dòng sông Volga xinh đẹp, những kỷ niệm suốt cả cuộc đời như sống mãi cùng dòng sông quê hương yêu dấu. 

Cái nhìn đầu tiên của em, như mái chèo khua sóng đầu tiên
Tất cả đến rồi chỉ dòng sông mang đi mất
Anh chẳng buồn vì mùa xuân đó trôi qua
Được thay bằng tình em đã trao anh

Bài hát xin được gửi tặng tới tất cả những ai có những kỷ niệm tình yêu dịu ngọt trên bến sông quê.

ТЕЧЁТ РЕКА ВОЛГА – SÔNG VOLGA ĐANG CHẢY “ЛЮДМИЛА ЗЫКИНА”
Музыка: Марк Фрадкин - Слова: Лев Ошанин
 
Издалека долго течёт река Волга
Течёт река Волга конца и края нет
Среди хлебов спелых, среди снегов белых
Течёт моя Волга, а мне семнадцать лет.
Сказала мать бывает всё сынок
Быть может ты устанешь от дорог
Когда домой придёшь в конце пути
Свои ладони в Волгу опусти.
Từ phương xa sông Volga chảy đã lâu rồi
Sông Volga chảy mãi không ngơi
Giữa lúa mì chín vàng, giữa bạt ngàn tuyết trắng
Volga của anh đang chảy, còn anh mười bảy tuổi rồi.
Mẹ nói rằng sẽ có tất cả con trai ơi
Khi về nhà ở cuối chặng đường đi
Cũng có thể rồi con sẽ mệt mỏi
Hãy thả tay mình xuống Volga.

Издалека долго течёт река Волга
Течёт река Волга конца и края нет
Среди хлебов спелых, среди снегов белых
Течёт моя Волга, а мне уж тридцать лет.
Твой первый взгляд, твой первый плеск весла
Всё было только речка унесла
Я не грущу о той весне былой
Взамен её твоя любовь со мной.
Từ phương xa sông Volga chảy đã lâu rồi
Sông Volga chảy mãi không ngơi
Giữa lúa mì chín vàng, giữa bạt ngàn tuyết trắng
Volga của anh đang chảy, còn anh giờ đã ba mươi.
“Cái nhìn đầu tiên của em, như mái chèo khua sóng đầu tiên
Tất cả đến rồi chỉ dòng sông mang đi mất
Anh chẳng buồn vì mùa xuân đó trôi qua
Được thay bằng tình em đã trao anh.

Среди хлебов спелых, среди снегов белых
Гляжу в тебя Волга седьмой десяток лет
Здесь мой причал и здесь мои друзья
Всё без чего на свете жить нельзя
С далеких плесов в звездной тишине
Другой мальчишка подпевает мне.
Giữa lúa mì chín vàng, giữa bạt ngàn tuyết trắng
Volga ơi, anh ngắm nhìn em đã bảy chục năm rồi
Chính nơi đây bến đậu của anh, cùng bè bạn
Nếu thiếu những điều này chẳng sống nổi trên thế gian
Có cậu bé đang khẽ hát cùng anh,
Từ đầu nguồn xa thẳm đêm vắng lặng, đầy sao.

Издалека долго течёт река Волга
Течёт река Волга конца и края нет
Среди хлебов спелых, среди снегов белых
Течёт моя Волга, а мне семнадцать лет.
А мне семнадцать лет.
А мне семнадцать лет.
Từ phương xa sông Volga chảy đã lâu rồi
Sông Volga chảy mãi không ngơi
Giữa lúa mì chín vàng, giữa bạt ngàn tuyết trắng
Volga của anh đang chảy, còn anh mười bảy tuổi rồi.
Còn anh mười bảy tuổi rồi.
Còn anh mười bảy tuổi rồi.

TP. Hồ Chí Minh 04.01.2011
Minh Nguyệt dịch.

  Một đoạn trong phim:





  Марина Девятова памяти Л. Зыкиной – Tưởng nhớ đến Ludmila Zưkina