Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015

ОСТРОВ ДЕТСТВА – HÒN ĐẢO TUỔI THƠ “МИХАИЛ БОЯРСКИЙ”

  Mỗi chúng ta đều có một kỷ niệm về tuổi thơ của mình ở một nơi nào đó, với ngôi nhà nhỏ xinh cùng cha, mẹ, anh chị em trong một gia đình thân thuộc. Khi trưởng thành, mỗi người đi lập nghiệp một phương trời nhưng mỗi khi nhớ đến tuổi thơ của mình, mỗi chúng ta ai cũng thấy xao xuyến nhớ lại những hoài niệm xưa bên ngôi nhà thân yêu mà mình đã sinh ra và lớn lên ở đó, nó như một hòn đảo nhỏ nhớ thương chẳng làm sao quên được. Hòn đảo tuổi thơ thật vô cùng đẹp đẽ, nó như gắn liền với quê hương, nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Có lẽ kỷ niệm đẹp đáng yêu hơn cả là dành cho những ai từng sống nơi miền quê với hình ảnh cây đa, bến nước, sân đình, với những cánh đồng thẳng cánh cò bay, với con sông Hồng cuộn đỏ phù sa bên lở bên bồi, với những bờ đê mòn lối cỏ về…
Bài hát
HÒN ĐẢO TUỔI THƠ do ca sĩ Mikhain Boyarski trình bày với giọng khàn khàn, mỗi khi nghe đến đã làm cho tôi cảm thấy nao lòng và lại chạnh nhớ tới quê hương.


ОСТРОВ ДЕТСТВА – HÒN ĐẢO TUỔI THƠ “МИХАИЛ БОЯРСКИЙ”
Музыка О. Фельцман, слова М. Рябинин.

Можно об этом сказать очень просто,
Не добавляя почти ничего,
Снится мне часто маленький остров,
Вы не ищите на карте его.
Có thể nói về điều đó thật giản đơn,
Chẳng cần thêm thắt bất cứ điều chi,
Tôi thường mơ về một hòn đảo nhỏ,
Trên bản đồ, bạn chẳng thể tìm được nó đâu.

И никуда, никуда мне не деться от этого,
Ночь за окном, на дворе никого,
Только к утру станет зорькой рассветною
Остров Детства, детства моего.
Tôi làm sao có thể từ bỏ được nơi này,
Kìa trời đêm bên cửa sổ, trên sân vắng bóng người,
Mỗi sáng mai, bình minh lại rực chiếu sáng ngời
Đó là hòn đảo Tuổi thơ, tuổi thơ của tôi ơi.

Вот я купаюсь в извилистой речке,
Чувствую сильные руки отца,
И потому мне легко и беспечно,
И потому могу плыть без конца.
Tôi đang tắm dưới con sông uốn khúc,
Thấy như có bàn tay rắn chắc của cha,
Tôi thật vô tư và rất nhẹ nhàng,
Bơi dọc con sông mà không hề mệt mỏi.

И никуда, никуда мне не деться от этого,
Ночь за окном, на дворе никого,
Только к утру станет зорькой рассветною
Остров Детства, детства моего.
Tôi làm sao có thể từ bỏ được nơi này,
Kìa trời đêm bên cửa sổ, trên sân vắng bóng người,
Mỗi sáng mai, bình minh lại rực chiếu sáng ngời
Đó là hòn đảo Tuổi thơ, tuổi thơ của tôi ơi.

С детством расстаться всегда очень грустно,
Белый кораблик уплыл, не вернешь.
Воспоминаний светлое чувство
Станет сильнее, чем дольше живешь.
Chia tay với tuổi thơ luôn thật là buồn bã,
Như con tàu trắng trôi xuôi, không quay trở lại.
Tình cảm sáng ngời về những ngày thơ ấu
Như mạnh mẽ hơn, khi ta sống càng lâu.

И никуда, никуда мне не деться от этого,
Ночь за окном, на дворе никого,
Только к утру станет зорькой рассветною
Остров Детства, детства моего.
Tôi làm sao có thể từ bỏ được nơi này,
Kìa trời đêm bên cửa sổ, trên sân vắng bóng người,
Mỗi sáng mai, bình minh lại rực chiếu sáng ngời
Đó là hòn đảo Tuổi thơ, tuổi thơ của tôi ơi.

TP. Hồ Chí Minh 24.04.2010
Minh Nguyệt dịch