Một trong những tác phẩm
được ca sĩ Джемма Халид xuất bản trong album nhạc đầu tay đó chính là bài “ПОДЗЕМНЫЙ
ПЕРЕХОД - LỐI ĐI NGẦM”. Chính tại lối đi ngầm cho những khách bộ hành băng qua
đường, ca sĩ đã từng ngồi hát biết bao ngày, tận mắt chứng kiến những điều
ngang trái, những tệ nạn của xã hội. Bài hát giống như bài tự truyện của ca sĩ
trong những ngày hát rong, trong lòng vẫn ước mơ cho một nước Nga tươi sáng
trong tương lai.
ПОДЗЕМНЫЙ ПЕРЕХОД - LỐI ĐI NGẦM “ДЖЕММА ХАЛИД”
В подземном переходе на
Тверской
Торгует кто чем может
день-деньской,
И я в толпе с гитарою
стою,
И песни задушевные пою.
Trong lối ngầm trên đường
Tverskaya
Người ta có thể bán mọi
thứ ngày này qua ngày khác,
Còn tôi cùng cây guitar
đứng giữa đám đông,
Tôi hát những bài ca tâm
tình thiết tha.
Вздохнет путана,
ухмыльнется вор,
Прохожий глянет на меня в
упор,
И в шляпу, что у ног моих
в пыли
Летят пятерки, трешки и
рубли.
Gái mại dâm thở dài, kẻ
trộm nhếch mép cười,
Người qua đường nhìn chằm
chằm vào mặt tôi,
Với những đồng tiền năm, ba
và một rúp
Bay vào chiếc nón đầy bụi
dưới chân tôi.
Но в усталой руке бьется
жилка под кожей,
За усталой спиной -
ледяная стена,
Русь моя! в эту осень мы
стали похожи,
Русь моя - потерявшая
небо страна.
Nhưng trong bàn tay mỏi
mệt sợi gân rung mạnh dưới da,
Sau cái lưng mệt mỏi- là
bức tường đá lạnh,
Nước Nga của tôi ơi! Vào
thu này chúng ta trở nên giống nhau,
Nước Nga của tôi ơi! Đất
nước đã đánh mất bầu trời.
В подземном переходе на
Тверской,
Привыкнув к тесной
сутол(о)ке людской,
Мы роемся: кто в книжках,
кто в часах,
А праведники молятся в
лесах.
Trong lối ngầm trên đường
Tverskaya
Quen với dòng người chen
chúc, chật chội,
Chúng tôi tản ra: ai trong
những cuốn sách, ai trong các đồng hồ,
Còn những người sùng đạo
cầu nguyện trong rừng.
А праведники где-то там
вдали,
Вытаскивают нас из-под
земли
И повторяют:
"Господи, прости!",
И, может быть, успеют нас
спасти.
Còn người sùng đạo ở nơi
nào đó phía xa xa,
Đưa chúng tôi lên từ lòng
đất
Và họ nhắc lại: “Lạy Chúa,
xin tha thứ cho con!”
Và có lẽ, đủ thời gian kịp
cứu sống chúng tôi.
Вот отмолят, и меч к небу
витязь поднимет,
Закричит воронье,
разбежится шпана,
Русь моя! ты опять
посмеешься над ними,
Русь моя - не забывшая
небо страна.
Kìa mọi người ngưng nguyện
cầu và tráng sĩ giơ kiếm lên trời cao,
Quát quạ đen, bọn lưu manh
chảy tản ra,
Nước Nga của tôi ơi! người
lại cười giễu cợt chúng ta,
Nước Nga của tôi ơi! đất
nước không bỏ quên bầu trời.
В подземном переходе на
Тверской,
Где злоба перемешана с
тоской,
Где не растут деревья и
трава,
И оттого теряют смысл
слова.
Trong lối ngầm trên đường
Tverskaya
Nơi mà sự tức giận xen lẫn
nỗi buồn,
Nơi cây cối và cỏ hoang
không mọc nổi,
Và vì thế lời nói không
còn mang ý nghĩa.
Я каждый день с гитарою
стою
И песни откровенные пою,
О совести, о Боге, о
царе,
О Родине, распятой в
октябре.
Hàng ngày tôi đứng cùng
cây đàn guitar
Và hát những bài ca chân
thành,
Về lương tâm, về Trời, về
hoàng đế,
Về Tổ quốc đã hành quyết
vào tháng Mười.
Вот опять мне от слез
горло перехватило,
А стена за спиной
холодным холодна,
Русь моя! может быть, ты
уже заплатила,
Русь моя - возлюбившая
небо страна.
Kìa cổ họng tôi lại nghẹn
ngào nước mắt,
Còn bức tường sau lưng vẫn
cứ lạnh lùng,
Nước Nga của tôi ơi! có lẽ
người đã trả giá rồi,
Nước Nga của tôi- đất nước
yêu thương bầu trời.
Может быть, подождать -
нам осталось немного,
Рухнет идол, и с глаз
упадет пелена,
Русь моя! в несказанную
вечность дорога,
Русь моя - уходящая в
небо страна.
Có lẽ chúng ta phải chờ
đợi, không còn bao lâu nữa,
Thần tượng sụp đổ, tấm màn
che cũng rớt khỏi mắt thôi,
Nước Nga của tôi ơi! con
đường về nơi vĩnh hằng chưa từng nói đến,
Nước Nga của tôi- đất nước
đang bay vào trời xanh.
TP. Hồ Chí Minh
22.07.2013
Minh Nguyệt dịch.