Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

BẠN VÀ TÔI




Trên thế gian này có bao nhiêu người bạn có hoàn cảnh giống chúng mình nhỉ?
Hai người Việt minh đi hoạt động cùng nhau, dìu dắt nhau vào đảng, tham gia kháng chiến chống thực dân Pháp.
Rồi hòa bình lập lại, bố Hạnh bảo với bố mình: hay cậu về quê mình mình sẽ giới thiệu cho cậu một cô vợ, mình sẽ cấp đất cho cậu làm nhà, về đây mình sống cho vui, và thế là hai chúng mình lớn lên gần gũi nhau như ruột thịt cũng từ ngày ấy.
Thời gian thấm thoắt trôi nhanh, những năm tháng phổ thông cũng đầy ắp kỷ niệm. Chúng mình cùng trọ học cùng một ngõ, thỉnh thoảng qua lại thăm nhau.
Rồi hết phổ thông Hạnh đi học, mình vào lính. Lúc Hạnh ra trường được điều về một lữ đoàn hải quân năm 1978 cũng là lúc mình vừa thi đại học xong, học ngoại ngữ ở Thanh Xuân để chuẩn bị đi học nước ngoài.
Sau 7 năm từ 1979 tới 1986 mình về nước, như một điều gì đã được sắp đặt trước mình cũng được điều về hải quân nhưng ở tận vùng 5 nơi cuối cùng của đất nước.
Năm tháng dần trôi, mình chuyển về Sài Gòn cho gần gia đình vào năm 1992, thì đến 1996 Hạnh cũng chuyển về Hà Nội và cả hai đều thuộc Tổng cục công nghiệp quốc phòng.
Có một điều làm mình cứ băn khoăn mãi không nguôi, đó là chuyện Hạnh với cô hàng xóm của mình, gần 42 năm rồi chưa nối lại được với nhau.
Hồi hè rồi khi mẹ mình mất, cô hàng xóm có về chia buồn. Mình bảo cô ấy rằng chỉ ước mong có một ngày nào đó chỉ có mình, Hạnh và cô hàng xóm ngồi với nhau tâm sự, vì 60 tuổi rồi còn gì nữa mà giận nhau lâu thế.

Tp. Hồ Chí Minh 04.12.2015
Minh Nguyệt