Các bạn thân mến, hôm nay tình cờ tôi thấy có bạn nhắc đến tên
người con gái ấy, nàng mang tên một loài hoa chứ không phải tên là Hoa đâu nhé,
làm tôi chợt nhớ đến anh bạn tôi người học trên tôi 2 khóa cùng ngành với tôi.
Một người lính Cụ Hồ, người có tấm lòng vị tha và sống tình cảm với đúng chất
của người lính. Anh sinh ra ở vùng ven biển huyện Nghĩa Hưng đi lính từ năm
1972, đã từng tham gia chiến trường Quảng Trị và là thương binh, hết nghĩa vụ
anh thi đậu đại học và được gửi sang học tại bách khoa Kiev.
Số là thế này, chúng tôi cùng học với nhau tại khoa hàn của
trường bách khoa Kiev vào đầu những năm 1980 của thế kỷ trước. Năm đó là đầu
năm1982 thì phải, chúng tôi vào học kỳ hai của năm thứ hai, còn anh vào học kỳ
hai của năm thứ tư. Vốn trường bách khoa học cũng nặng nề nên bọn chúng tôi ít
khi đi chơi đâu, suốt ngày hầu như chỉ ở trường ở thư viện và ở nhà thôi lo học
hành. Trong khoảng thời gian một đến hai tuần tôi thấy xuất hiện một người con
gái từ trường khác hay sang trường tôi chơi. Cô đến nhà một anh bạn trẻ hơn tôi
vài ba tuổi, nhưng học năm thứ tư. Tôi nghĩ chắc hai người có tình cảm với nhau
nên chuyện ghé thăm nhau là bình thường thôi.
Nhưng hôm ấy tôi nhớ là ngày chủ nhật, tôi ngồi trực ban tầng
tại ký túc xá, cũng như mọi hôm thấy cô gái đến nhà anh bạn kia chơi, rồi bỗng
dưng tôi thấy chính anh bạn ấy bỏ chạy ra khỏi phòng ra phía bàn trực của tôi
ngồi giữa hành lang, rồi cô nàng cũng vừa khóc vừa mếu bước ra khỏi căn phòng
đó.
Khi cô gái đi rồi tôi hỏi anh bạn, làm sao thế, bạn trả lời rằng
cô ấy cứ muốn yêu mình, mà mình không chịu. Khổ thế đấy! Một cô gái đến ngỏ lời
mà bị từ chối nghĩ cũng tội thật, dáng cô khi đó gầy và nhìn không có nét
cho lắm.
Hôm đó tôi tưởng chuyện chỉ dừng lại ở đây thôi, ai ngờ cô gái
chạy lên phòng của anh lính già, rồi cô khóc lóc, than vãn cho số phận và anh
bạn tôi thấy mủi lòng thương. Lúc đầu chúng tôi nghĩ chắc anh sẽ giúp làm người
nối tình cảm cho hai bạn trẻ, nhưng có ngờ đâu chính anh lại đem lòng yêu
thương cô gái ấy. Sau này khi tốt nghiệp năm 1984 anh về nước và cô gái cũng về
phép rồi họ làm đám cưới tại Hà Nội. Đầu tháng 10 năm đó anh quay trở lại làm
chuyển tiếp sinh và họ thuê ký túc xá sống chung bên trường bách khoa, có vẻ
rất hạnh phúc.
Tôi xin quay trở lại tình huống vì sao bạn trai trẻ kia từ chối
tình cảm của cô gái ấy, cũng đơn giản thôi, bạn ấy kể cho tôi nghe rằng khi mới
sang học dự bị cô ấy quen với một chàng to khỏe đẹp trai ở trường thể dục thể
thao. Tình cảm của hai người cũng được khá nhiều sinh viên trong thành phố biết
đến, nhưng khi no xôi chán chè thì chàng cơ bắp kia đã đá bỏ nàng, khiến nàng rơi
vào cảnh thất tình. Chính vì thế mà anh bạn trẻ kia từ chối. Sau này khi trở lại nghiên cứu sinh anh đã yêu một cô diễn viên múa ba lê.
Hè năm 1986 khi ra trường chúng tôi về nước luôn cho đến nay tôi
cũng không gặp lại cô nàng, chỉ nghe nói rằng hè năm ấy cô tốt nghiệp về trước,
còn chồng ở lại làm tiếp nghiên cứu sinh. Khi cô về nước gặp lại người bạn trai
cùng học phổ thông và có thai với người ấy, còn anh lính già đầy lòng vị tha,
tâm hồn chân chất người lính cũng sẵn sang ký bút cho nàng tự do lấy chồng
khác.
Anh bạn tôi kể từ năm 1987 đến 2008 mới cưới vợ, chắc cũng ngán
ngẩm với cuộc đời. Người vợ mới của chàng là một cô tiến sĩ trẻ hơn chàng
khoảng 15-16 tuổi và hạnh phúc thay khi chàng tròn 60 tuổi về hưu thì cũng là
lúc vợ yêu dấu sinh cho chàng một cô công chúa.
Các bạn thân mến, cuộc đời chẳng có ai học được chữ ngờ. Nhưng
mọi người vẫn thường bảo rằng tất cả tên các loài hoa đều đẹp có thể dùng để
đặt tên cho con gái, nhưng riêng một loài hoa thì chớ đặt các bạn nhé, con gái
mang tên hoa ấy thường hay vất vả về đường tình duyên!
Trong lòng tôi lại xốn xang bài hát ngày mới giải phóng mà tôi
cũng một thời hay ngân nga:
Em hỏi thật anh,
Trên đời thích hoa gì?
Hoa hồng hay hoa cúc,
Phong lan hay anh đào?
Anh trả lời em
Trên đời thích hoa lòng
Hoa lòng người trinh nữ
Hoa ấy gọi tình thương…
Sài Gòn chiều 10.9.2015
Minh Nguyệt.