Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

ПИСЬМО ОНЕГИНА ТАТЬЯНЕ – THƯ ONHEGYN GỬI TATYANA “АЛЕКСАНДР СЕРГЕЕВИЧ ПУШКИН”


Các bạn thân mến, tôi xin giới thiệu bài thơ của A.S. Puskin “ПИСЬМО ОНЕГИНА ТАТЬЯНЕ – THƯ ONHEGYN GỬI TATYANA”. Đây là một trong những bài thơ được đăng trong tập tiểu thuyết bằng thơ “EVGENI ONHEGYN”. Nội dung như lời tán tỉnh yêu đương của một chàng trai với một người con gái, cũng giống như ở Việt nam ta thôi, tình yêu thường có những cảnh này. Tôi cố gắng dịch nội dung của bài thôi, chứ dịch cho thành thơ thì đành chịu, mong những ai có tâm hồn thơ sửa lại nhé.


ПИСЬМО ОНЕГИНА ТАТЬЯНЕ – THƯ ONHEGYN GỬI TATYANA
"Евгений Онегин"


Предвижу всё: вас оскорбит
Печальной тайны объясненье.
Какое горькое презренье
Ваш гордый взгляд изобразит!
Чего хочу? с какою целью
Открою душу вам свою?
Какому злобному веселью,
Быть может, повод подаю!
Anh biết rồi: em bị xúc phạm
Bởi giải thích điều bí mật buồn rầu.
Ánh mắt kiêu hãnh của em hiện rõ
Nỗi khinh bỉ cay đắng xiết bao!
Anh muốn gì? Mục đích gì ư
Muốn mở cho em tấm lòng mình?
Cũng có thể anh đưa ra lý do
Cho trò tiêu khiển xấu xa nào đó!
Случайно вас когда-то встретя,
В вас искру нежности заметя,
Я ей поверить не посмел:
Привычке милой не дал ходу;
Свою постылую свободу
Я потерять не захотел.
Еще одно нас разлучило…
Несчастной жертвой Ленской пал
Ото всего, что сердцу мило,
Тогда я сердце оторвал;
Чужой для всех, ничем не связан,
Я думал: вольность и покой
Замена счастью. Боже мой!
Как я ошибся, как наказан!
Tình cờ được gặp em khi ấy,
Thấy trong em tia lửa dịu dàng,
Anh không dám tin vào điều đó:
Thói quen đáng yêu chẳng cho đi;
Anh cũng không hề muốn đánh mất
Sự tự do chán ngấy của mình.
Còn một điều chia rẽ chúng ta…
Là cái chết bất hạnh của Lenska
Tất cả vì trái tim ngọt ngào,
Khi đó khiến anh vò nát con tim;
Xa lạ tất cả, chẳng còn gì ràng buộc,
Anh nghĩ rằng: tự do và yên bình
Thay thế bằng hạnh phúc. Trời ơi!
Anh đã sai, như bị trừng phạt rồi!
Нет, поминутно видеть вас,
Повсюду следовать за вами,
Улыбку уст, движенье глаз
Ловить влюбленными глазами,
Внимать вам долго, понимать
Душой всё ваше совершенство,
Пред вами в муках замирать,
Бледнеть и гаснуть… вот блаженство!
Không, từng phút luôn nhìn thấy em,
Khắp mọi nơi, anh bước theo em,
Miệng em cười, cùng ánh mắt đưa
Bằng đôi mắt yêu thương, anh bắt gặp
Theo em lâu rồi và hiểu được
Mọi sự hoàn hảo của tâm hồn,
Trước mặt em khổ đau như dừng lại,
Mờ dần và tắt…đây niềm hạnh phúc!
И я лишен того: для вас
Тащусь повсюду наудачу;
Мне дорог день, мне дорог час:
А я в напрасной скуке трачу
Судьбой отсчитанные дни.
И так уж тягостны они.
Я знаю: век уж мой измерен;
Но чтоб продлилась жизнь моя,
Я утром должен быть уверен,
Что с вами днем увижусь я…
Anh thật vô dụng: đối với em
Để cầu may lê bước khắp nẻo đường;
Từng giờ, từng ngày quý giá với anh:
Mà anh lãng phí trong nỗi buồn vô ích,
Cuộc đời mình trong những ngày qua.
Những ngày ấy thật quá nặng nề.
Anh biết: đời mình định đoạt rồi;
Nhưng để kéo dài thêm tuổi thọ,
Anh phải tin rằng mỗi sớm mai
Được nhìn thấy em giữa ban ngày…
Боюсь: в мольбе моей смиренной
Увидит ваш суровый взор
Затеи хитрости презренной —
И слышу гневный ваш укор.
Когда б вы знали, как ужасно
Томиться жаждою любви,
Пылать — и разумом всечасно
Смирять волнение в крови;
Желать обнять у вас колени,
И, зарыдав, у ваших ног
Излить мольбы, признанья, пени,
Всё, всё, что выразить бы мог.
А между тем притворным хладом
Вооружать и речь и взор,
Вести спокойный разговор,
Глядеть на вас веселым взглядом!
Anh sợ: lời cầu xin khiêm nhường
Thấy ánh mắt nghiêm khắc của em
Những ý định khôn ngoan khinh bỉ-
Và anh nghe lời quở trách giận giữ.
Khi em biết khủng khiếp làm sao
Đắm chìm trong khát vọng tình yêu,
Luôn đốt cháy- tâm trí từng giờ
Kìm nén nỗi bồn chồn trong máu;
Mong muốn ôm đầu gối của em,
Và được khóc thổn thức dưới chân
Đưa ra lời cầu nguyện, tỏ tình,
Tất cả những gì diễn tả được,
Kể cả sự giả tạo lạnh lùng
Gắn vào lời nói và quan điểm,
Thế rồi cùng trò chuyện yên bình,
Ngước nhìn em bằng ánh mắt vui tươi!
Но так и быть: я сам себе
Противиться не в силах боле;
Всё решено: я в вашей воле,
И предаюсь моей судьбе.
Nhưng như vậy có thể: chính anh thôi
Không đủ sức chống chọi nữa rồi;
Mọi chuyện đã quyết: anh thuộc về em,
Và anh xin đầu hàng số phận mình.

Tp. Hồ Chí Minh 17.05.2014
Minh Nguyệt dịch.