Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

ВТОРАЯ ЛЮБОВЬ - TÌNH THỨ HAI

Nhân dịp lễ Valentine, tôi xin giới thiệu tiếp với các bạn một bài thơ của nhà thơ Nga Eduard AsadovTÌNH THỨ HAI”. Trong đời ta hầu như mọi người hay lưu luyến và nuối tiếc mối tình đầu, coi mối tình đầu thơ mộng và đẹp đẽ biết bao. Nhưng có lẽ chủ yếu là phái nữ với những người có tâm hồn lãng mạn, sống trong hoài niệm mà thôi. Họ đâu có hiểu được rằng, những người đến sau, rất buồn bã khi đoán nhận được những giây phút mà nàng thầm nhớ đến mối tình đầu, khi đó nàng cảm thấy bối rối và ân hận…Nhưng chuyện trong quá khứ đâu có tội tình chi, chỉ có những anh chàng vì quá yêu mà hay ghen và muốn giết chết hết quá khứ trong mối tình đầu của nàng mà thôi. Bài này khi đọc xong, các bạn yêu lần hai chắc sẽ hiểu được tâm trạng của mình. Nếu bạn yêu lần thứ hai say đắm, hiểu để càng yêu, chứ đừng ghen các bạn nhé, kẻo ghen chỉ có làm cho tình yêu chóng nhạt phai…Nếu ai chấp nhận là người đến sau thì yêu, mà không chấp nhận thì good bye cho khỏe!


ВТОРАЯ ЛЮБОВЬ - TÌNH THỨ HAI
Эдуард Асадов стихи

1.Что из того, что ты уже любила,
Кому-то, вспыхнув, отворяла дверь.
Все это до меня когда-то было,
Когда-то было в прошлом, не теперь.
Chắn hẳn là em đã từng yêu,
Nồng nhiệt mở cánh cửa cho người ấy.
Chuyện đó xẩy ra trước khi anh đến,
trong quá khứ, chứ không phải bây giờ.

2.Мы словно жизнью зажили второю,
Вторым дыханьем, песнею второй.
Ты счастлива, тебе светло со мною,
Как мне тепло и радостно с тобой.
Dường như chúng mình bắt đầu cuộc sống thứ hai,
Bằng hơi thở thứ hai, bài ca cũng vậy.
Em hạnh phúc, em rạng rỡ bên anh,
Anh mặn nồng và sướng vui cùng em.

3.Но почему же все-таки бывает,
Что незаметно, изредка, тайком
Вдруг словно тень на сердце набегает
И остро-остро колет холодком...
Nhưng tại sao vẫn thường xảy ra,
Lặng lẽ, đôi khi chẳng rõ ràng
Bỗng dưng như bóng đen ùa vào con tim
Và đâm bằng nỗi đau buốt lạnh lùng

4.О нет, я превосходно понимаю,
Что ты со мною встретилась, любя.
И все-таки я где-то ощущаю,
Что, может быть, порою открываю
То, что уже открыто для тебя.
không, anh đã hiểu hết rồi,
Em gặp được anh rồi yêu thương,
Anh cảm thấy một nơi nào đó,
Mà có thể đôi khi anh biết được
Nơi ấy đã từng rộng mở vì em.

5.То вдруг умело галстук мне завяжешь,
Уверенной ли шуткой рассмешишь.
Намеком ли без слов о чем-то скажешь
Иль кулинарным чудом удивишь.
Bỗng dưng em khéo léo thắt cà vạt cho anh,
Và bật cười bằng câu đùa rất tự tin.
Nỗi bóng gió không lời về điều em muốn nói
Hay em làm ngạc nhiên bằng ẩm thực diệu kỳ.

6.Да, это мне и дорого и мило,
И все-таки покажется порой,
Что все это уже, наверно, было,
Почти вот так же, только не со мной,
Điều đó với anh thật quý giá ngọt ngào,
Và tuy nhiên vẫn cảm thấy đôi khi,
Rằng tất cả điều này chắc chắn đã từng có,
Nhưng hoàn toàn không phải với anh thôi.

7.А как душа порой кричать готова,
Когда в минуту ласки, как во сне,
Ты вдруг шепнешь мне трепетное слово,
Которое лишь мне, быть может, ново,
Но прежде было сказано не мне.
Còn đôi khi tâm hốt hét lên đã sẵn sàng,
Khi phút giây ấu yếm ngỡ ngàng trong mơ,
Bỗng em thì thầm với anh những tiếng run rẩy,
Câu đó với anh có thể chỉ là mới mẻ,
Nhưng trước đây đã nói rồi, không phải với anh.

8.Вот так же точно, может быть, порою
Нет-нет и твой вдруг потемнеет взгляд,
Хоть ясно, что и я перед тобою
Ни в чем былом отнюдь не виноват.
Điều đó chắc là đúng, có lẽ đôi khi
Không- đâu cái nhìn của em tự nhiên bối rối,
Mặc dù rõ ràng, anh đang đứng trước em
Quá khứ tuyệt nhiên chẳng hề có lỗi.

9.Когда любовь врывается вторая
В наш мир, горя, кружа и торопя,
Мы в ней не только радость открываем,
Мы все-таки в ней что-то повторяем,
Порой скрывая это от себя.
Khi mối tình thứ hai đã hiện ra
Thế giới của ta cháy bỏng, quay cuồng và vội vã,
Chúng mình không chỉ tìm được những niềm vui,
Dù sao trong đó cũng có điều chúng ta đang lặp lại,
Đô
i khi tự dấu mình khỏi điều đó mà thôi.

10.И даже говорим себе нередко,
Что первая была не так сильна,
И зелена, как тоненькая ветка,
И чуть наивна, и чуть-чуть смешна.
Và dù rằng mình đã không ít lần tự nhủ,
Mối tình đầu chẳng mãnh liệt lắm đâu,
Xanh màu lá, mảnh mai như sợi chỉ,
Một chút ngây thơ và chút nực cười.

11.И целый век себе не признаемся,
Что, повстречавшись с новою, другой,
Какой-то частью все же остаемся
С ней, самой первой, чистой и смешной!
Thế kỷ trôi qua mình cũng chẳng nhận ra,
Rằng đã gặp gỡ với tình yêu mới, khác rồi
Chúng ta thành một phần nào đó,
Mối tình đầu, trong sáng và thơ ngây!

12.Двух равных песен в мире не бывает,
И сколько б звезд ни поманило вновь,
Но лишь одна волшебством обладает.
И, как ни хороша порой вторая,
Все ж берегите первую любовь!
Không có hai bài ca giống nhau trên thế gian,
Và bấy nhiêu ngôi sao chằng sáng thêm lần nữa,
Nhưng chỉ tình đầu chiếm lĩnh điều kỳ diệu.
Và tình thứ hai đôi khi chẳng đẹp đâu,
Nhưng dẫu sao hãy gìn giữ mối tình đầu!

TP. Hồ Chí Minh 13.02.2012
Minh Nguyệt dịch.