Сергéй Алексáндрович Есéнин (1895- 1925)
S. Esenin (Sergei Aleksandrovich Yesenin - Сергeй Алексaндрович Есeнин) là nhà thơ nổi tiếng theo trường phái lãng mạn của Văn học Nga thế kỷ XX. Ông từng lang thang khắp các vùng của đất nước Nga và đi du lịch tới nhiều nước trên thế giới. Trong thời kỳ đầu, các sáng tác thơ của ông thể hiện rõ tình yêu say đắm thiên nhiên, đời sống nông thôn Nga, chịu ảnh hưởng của truyền thống dân gian Nga. Sau đó là thời kỳ ông chịu ảnh hưởng của tôn giáo, của chủ nghĩa biểu tượng, chủ nghĩa hình ảnh, các sáng tác trở nên nặng nề, trừu tượng. Thời gian tiếp sau đó cho tới trước khi ông tự vẫn là thời kỳ ông sáng tác thành công nhất. Trong các sáng tác của ông, người ta thấy ông đã lấy lại được sự bình tĩnh, giản dị, súc tích, cân đối trong hình tượng, cách biểu cảm và hình thức thể hiện; với âm điệu tha thiết, uyển chuyển làm rung động người đọc, câu thơ đẹp đến mức cổ điển, ngôn ngữ tinh tế, lột tả được nội tâm, và diễn tả trong cảnh trí thiên nhiên đẹp. Các sáng tác của Esenin được coi như tài sản tinh thần quý giá trong nền Văn học Nga. ( theo:www: thivien.net).
Ông có nhiều bài thơ hay được các độc giả Việt nam yêu thích. Một trong những bài đó là “ПИСЬМО К МАТЕРИ - THƯ GỬI MẸ”. Nếu vào trong thư viện thơ thì có tới trên 10 bản dịch của các dịch giả khác nhau, sau khi lướt qua hết một lượt các bản dịch đó, tôi chưa chọn được bản nào ưng ý. Tôi xin giới thiệu với các bạn bản dịch mới của anh Tuhuyen, mà tôi cảm thấy là hay nhất. Xin cám ơn anh Tuhuyen rất nhiều.
ПИСЬМО К МАТЕРИ - THƯ GỬI MẸ
Cтихи Сергея Есенина, музыка Василия Липатова
Ты жива еще, моя старушка?
Жив и я. Привет тебе, привет!
Пусть струится над твоей избушкой
Тот вечерний несказанный свет.
Пишут мне, что ты, тая тревогу,
Загрустила шибко обо мне,
Что ты часто ходишь на дорогу
В старомодном ветхом шушуне.
И тебе в вечернем синем мраке
Часто видится одно и то ж:
Будто кто-то мне в кабацкой драке
Саданул под сердце финский нож.
Ничего, родная! Успокойся.
Это только тягостная бредь.
Не такой уж горький я пропойца,
Чтоб, тебя не видя, умереть.
Я по-прежнему такой же нежный
И мечтаю только лишь о том,
Чтоб скорее от тоски мятежной
Воротиться в низенький наш дом.
Я вернусь, когда раскинет ветви
По-весеннему наш белый сад.
Только ты меня уж на рассвете
Не буди, как восемь лет назад.
Не буди того, что отмечталось,
Не волнуй того, что не сбылось, -
Слишком раннюю утрату и усталость
Испытать мне в жизни привелось.
И молиться не учи меня. Не надо!
К старому возврата больше нет.
Ты одна мне помощь и отрада,
Ты одна мне несказанный свет.
Так забудь же про свою тревогу,
Не грусти так шибко обо мне.
Не ходи так часто на дорогу
В старомодном ветхом шушуне.
Жив и я. Привет тебе, привет!
Пусть струится над твоей избушкой
Тот вечерний несказанный свет.
Пишут мне, что ты, тая тревогу,
Загрустила шибко обо мне,
Что ты часто ходишь на дорогу
В старомодном ветхом шушуне.
И тебе в вечернем синем мраке
Часто видится одно и то ж:
Будто кто-то мне в кабацкой драке
Саданул под сердце финский нож.
Ничего, родная! Успокойся.
Это только тягостная бредь.
Не такой уж горький я пропойца,
Чтоб, тебя не видя, умереть.
Я по-прежнему такой же нежный
И мечтаю только лишь о том,
Чтоб скорее от тоски мятежной
Воротиться в низенький наш дом.
Я вернусь, когда раскинет ветви
По-весеннему наш белый сад.
Только ты меня уж на рассвете
Не буди, как восемь лет назад.
Не буди того, что отмечталось,
Не волнуй того, что не сбылось, -
Слишком раннюю утрату и усталость
Испытать мне в жизни привелось.
И молиться не учи меня. Не надо!
К старому возврата больше нет.
Ты одна мне помощь и отрада,
Ты одна мне несказанный свет.
Так забудь же про свою тревогу,
Не грусти так шибко обо мне.
Не ходи так часто на дорогу
В старомодном ветхом шушуне.
ПИСЬМО К МАТЕРИ- THƯ GỬI MẸ
Dịch lời Việt: anh Tuhuyen
Mẹ già của con ơi, mẹ còn khỏe không?
Con vẫn sống đây. Xin chào, xin lạy mẹ!
Hãy sáng ngập tràn mái nhà nhỏ bé
Như hồi nào, kỳ diệu ánh hoàng hôn.
Họ viết cho con, mẹ giấu biệt lo toan,
Đau đáu buồn nhớ về con khắc khoải,
Thường lang thang trên đường quê trống trải
Manh áo cũ sờn bạc phếch thời gian.
Và mẹ cô đơn trong tím sẫm hoàng hôn
Thường chập chờn chỉ một điều lởn vởn:
Trong quán rượu dường như con đánh lộn
Đâm thấu tim con mũi dao nhọn Phần lan.
Mẹ yêu ơi! Có sao đâu, đừng lo lan man.
Đấy chẳng qua chỉ là cơn ác mộng,
Con đâu phải thằng hát rong cay đắng,
Mà lìa đời không để mẹ nhìn con.
Con vẫn như xưa rất đỗi dịu dàng
Và chỉ mãi trong lòng chứa chan mơ ước,
Giông tố sầu đau làm sao nhanh tránh được,
Lăn lóc về ngôi nhà mẹ thân thương.
Con sẽ về khi cành lộc đơm hương
Cứ đến xuân vườn nhà ta bừng trắng.
Nhưng mẹ ơi, đừng thức con sáng sớm
Như tám năm xưa con thức nhớ trong lòng.
Xin đừng đánh thức những mơ ước hão huyền,
Xin mẹ đừng lo những gì không đạt được
Bao mỏi mệt và tuổi thơ nhiều mất mát
Cuộc đời này con phải chịu thường xuyên
Và chẳng cần đâu! Đừng dạy con cầu nguyền,
Chẳng còn gì mong níu về xưa cũ
Chỉ mẹ là niềm vui và là chỗ dựa,
Chỉ mẹ bao con vầng sáng diệu huyền
Mẹ ơi quên đi những lo lắng muộn phiền
Đừng khắc khoải buồn vì con mẹ nhé
Đừng thường lang thang trên đường như thế
Manh áo cũ sờn bạc phếch thời gian
Dịch lời Việt: anh Tuhuyen
Mẹ già của con ơi, mẹ còn khỏe không?
Con vẫn sống đây. Xin chào, xin lạy mẹ!
Hãy sáng ngập tràn mái nhà nhỏ bé
Như hồi nào, kỳ diệu ánh hoàng hôn.
Họ viết cho con, mẹ giấu biệt lo toan,
Đau đáu buồn nhớ về con khắc khoải,
Thường lang thang trên đường quê trống trải
Manh áo cũ sờn bạc phếch thời gian.
Và mẹ cô đơn trong tím sẫm hoàng hôn
Thường chập chờn chỉ một điều lởn vởn:
Trong quán rượu dường như con đánh lộn
Đâm thấu tim con mũi dao nhọn Phần lan.
Mẹ yêu ơi! Có sao đâu, đừng lo lan man.
Đấy chẳng qua chỉ là cơn ác mộng,
Con đâu phải thằng hát rong cay đắng,
Mà lìa đời không để mẹ nhìn con.
Con vẫn như xưa rất đỗi dịu dàng
Và chỉ mãi trong lòng chứa chan mơ ước,
Giông tố sầu đau làm sao nhanh tránh được,
Lăn lóc về ngôi nhà mẹ thân thương.
Con sẽ về khi cành lộc đơm hương
Cứ đến xuân vườn nhà ta bừng trắng.
Nhưng mẹ ơi, đừng thức con sáng sớm
Như tám năm xưa con thức nhớ trong lòng.
Xin đừng đánh thức những mơ ước hão huyền,
Xin mẹ đừng lo những gì không đạt được
Bao mỏi mệt và tuổi thơ nhiều mất mát
Cuộc đời này con phải chịu thường xuyên
Và chẳng cần đâu! Đừng dạy con cầu nguyền,
Chẳng còn gì mong níu về xưa cũ
Chỉ mẹ là niềm vui và là chỗ dựa,
Chỉ mẹ bao con vầng sáng diệu huyền
Mẹ ơi quên đi những lo lắng muộn phiền
Đừng khắc khoải buồn vì con mẹ nhé
Đừng thường lang thang trên đường như thế
Manh áo cũ sờn bạc phếch thời gian
Tháng 8/2011.
Ca sĩ Игорь Муравьев
Письмо к матери “Иосиф
Кобзон, Николай Сличенко”