LỠ DUYÊN - Nguyễn Bính
Than ôi nàng sắp lấy chồng
Sắp mang pháo đỏ rượu hồng tiễn tôi
Xe hoa sắp đón nàng rồi
Mang nàng về với cuộc đời chồng con
Riêng tôi sắp sửa đón buồn
Để mang tim héo, để hồn hết mơ
Nàng đi còn có bao giờ
Ngoảnh trông lại kẻ se tơ lỡ làng ?
Pháo ơi, đừng nổ rộn ràng
Đừng phô sắc thắm, đừng làm ta say
Biết đâu chịu khổ thế này
Thà rằng đừng sống những ngày yêu đương
Bao giờ cho vơi cơn buồn
Cho tan thương nhớ, cho hồn thảnh thơi ?
Bao giờ ráo lệ nàng ơi!
Để tìm duyên mới cho tôi hết buồn.
Sắp mang pháo đỏ rượu hồng tiễn tôi
Xe hoa sắp đón nàng rồi
Mang nàng về với cuộc đời chồng con
Riêng tôi sắp sửa đón buồn
Để mang tim héo, để hồn hết mơ
Nàng đi còn có bao giờ
Ngoảnh trông lại kẻ se tơ lỡ làng ?
Pháo ơi, đừng nổ rộn ràng
Đừng phô sắc thắm, đừng làm ta say
Biết đâu chịu khổ thế này
Thà rằng đừng sống những ngày yêu đương
Bao giờ cho vơi cơn buồn
Cho tan thương nhớ, cho hồn thảnh thơi ?
Bao giờ ráo lệ nàng ơi!
Để tìm duyên mới cho tôi hết buồn.
NÀNG ĐI LẤY CHỒNG
Hôm nay ăn hỏi tưng bừng
Ngày mai thì cưới, độ chừng ngày kia
Nàng cùng chồng mới nàng về
Rồi cùng chồng mới nàng đi theo chồng
Tôi về dạm vợ là xong
Vợ người làng, vợ xóm Đông quê mùa
Vợ tôi không đợi, không chờ
Không nhan sắc lắm, không thơ mộng gì
Lấy tôi bởi đã đến thì
Lấy tôi không phải bởi vì yêu tôi
Hôm nay tôi lấy vợ rồi
Từ đây tôi sẽ là người bỏ đi
Pháo ơi, mày nổ làm gì ?
Biến ra tất cả pháo xì cho tao!
******
Khi người yêu đi lấy chồng sao mà buồn thế, vậy là chàng lại phải về quê mà tìm duyên mới cho mình, để làm bài toán hoán vị, thay thế một nhân vật mới vào chỗ trống vắng chứ! Một cách làm mà mọi người thường áp dụng trong cuộc sống đời thường. Nói cho cùng ai cũng vậy thường hay cả nghĩ, con cá mất là con cá to. Nhưng trong thực tế, ta còn có thể câu được những con cá còn to hơn, ngon hơn thì sao. Việc gì mà phải buồn, phải khổ. Rồi cũng có những những người luôn nhắc đến người tình cũ, làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Cái gì đã qua rồi nên cho đi luôn, luyến tiếc làm gì, nhưng có lắm lúc buồn lòng mà tự nhủ:
Nếu đã biết quen nhau rồi giã biệt
Thì chẳng thà mình xa lạ nhìn nhau
Còn hơn quen để mang lấy sầu đau
Đem tình cảm cho người nhưng không nhận.
Hoặc buồn vì tình dang dở:
Nếu biết tình là dây oan nghiệt
Thi chúng mình đừng yêu nữa nghe anh
Trả nhau về với cuộc sống màu xanh
Cho lệ thắm, đừng khóc tình dang dở!Có nhiều cuộc tình đến rồi đi thật bất ngờ làm lòng sao xuyến:
Gặp nhau trong lúc không ngờ
Hiểu nhau thì đã đến giờ chia ly
Ai ơi quen biết làm chi
Để gây bao nỗi sầu bi trong lòng
Thà rằng chẳng biết cho xong
Biết bao nhiêu lại đau lòng bấy nhiêu.
Nói chung cuộc sống có muôn vạn chuyện tình buồn thì con người ta mới có tâm hồn để làm thơ lãng mạn…
Đố ai không yêu mà lại có thể làm được thơ tình.!.