Các bạn thân mến, tình cờ vào mạng gặp một bạn là
giáo viên ở một trường ĐH tại TP. Hồ Chí
Minh, hỏi ra mới biết người bạn cùng học với người yêu của tôi hơn 30 năm về
trước ở trường ĐH sư phạm ngoại ngữ Kiev, nay đã là phó giáo sư, tiến sĩ.
Chuyện xảy ra cách đây vừa tròn 31 năm, khi tôi có bạn gái học cùng một lớp với P. Do việc học ở trường bách khoa cũng tương đối nặng nề, hơn nữa mới là năm thứ nhất nên tiếng tăm còn hơi vất vả đôi chút. Mỗi tuần tôi chỉ có thể tới thăm bạn gái được một lần vào cuối tuần, dù hai trường cách nhau cũng khoảng 5- 6 km.
Khi đó P có bạn trai quê ở Hải Dương, là học viên khóa 13 ĐH Quân sự, sang cùng năm học ngoại ngữ ở Kisinhev, sau này anh bạn ấy học khoa vỏ tàu trường đóng tàu Lenigrad. Từ Kiev đến Leningrad cách xa khoảng 1500 km, nhưng trong những lần nghỉ lễ khoảng 3 ngày là anh ta có thể tới thăm P. Mọi người ca ngợi tình yêu đẹp hết lời cứ như Romeo và Julete.
Vào đầu năm 1981, vào chiều thứ 7 sau khi học xong, tôi đến thăm bạn gái thì không thấy đâu, tôi nghĩ chắc cô ấy sau khi đi học xong chắc còn đi cửa hàng mua thực phẩm. Chờ mãi cho tới chiều, không thấy đâu, tôi mới đến nhà mấy bạn gái cùng lớp tìm xem sao. Khi vào phòng P thấy cả mấy người cùng ngồi chơi nói chuyện, tôi hỏi xem bạn gái tôi có đây không, thì P bảo chắc nó giận anh, cả tuần chả sang thăm nên nó đi trốn rồi. Lúc đó bạn gái tôi đang chùm chăn nằm trên giường của P. Thế là lúc đó tôi bị mọi người so sánh và bảo hãy nhìn xem mối tình của Romeo và Julete mà học tập. Tôi buột miệng nói một câu chống chế: “Tình yêu như ly nước đầy, nếu uống từ từ thì còn lâu, mà uống mau thì chóng hết”.
Tưởng chừng câu nói đùa của tôi cho qua chuyện, ai ngờ sự thật mối tình Romeo và Julete cũng nhanh chóng đi theo câu nói của tôi. Vào đầu năm 1985, hầu như những ai yêu nhau và quyết định lấy nhau thì cũng đến đại sứ quán đăng ký kết hôn và tổ chức đám cưới, vì chỉ có năm thứ 5 mới giải quyết cho sinh viên kết hôn. Cuối năm ấy P cũng sinh được một cô con gái rất xinh xắn, lớn lên thông minh học giỏi. Sau này cháu được giải tài năng trẻ của thành phố Hồ Chí Minh về tiếng Pháp, tốt nghiệp phổ thông cháu sang Pháp học đại học, sau khi bảo vệ xong luận án thạc sĩ, cháu về làm giáo viên của trường Đại học khoa học xã hội và nhân văn TP. Hồ Chí Minh.
Sau khi về nước vào năm 1985, P có bố làm bên ngành giáo dục, xin cho vào làm giáo viên dạy ở mộ trường đại học tại TP. Hồ Chí Minh, còn chồng vào làm ở nhà máy hải quân. Khi đó tôi còn đang ở một xí nghiệp khác của hải quân ở Cần thơ, thỉnh thoảng mới có dịp về Sài Gòn chơi thăm bạn bè. Vào cuối những năm 88-89 tôi đã nghe thấy chuyện tình cảm của Romeo và Julete đang rạn nứt, mọi người cũng ly thân và định ly hôn. Anh chồng to cao, tương đối đẹp trai, ham mê đàn bà, chạy theo hết cô này đến cô khác, chủ yếu là mấy cô nạ dòng, chồng bỏ và bỏ chồng gì đó, kể cả những cô vẫn đang có chồng hẳn hoi. Những người ấy, sau này tôi cũng biết mặt gần hết. Dù hai vợ chồng nhiều lần định ly hôn, nhưng đầu năm 1985 họ cũng sinh thêm đứa con gái thứ 2. Anh chồng dù không thấy yêu vợ, nhưng lại chăm sóc cho con cái rất chu đáo, hàng ngày tôi thấy đưa đón con đi học, đón con về, vì vợ dạy học xa nhà không tiện đưa đón.
Nhưng chuyện không dừng lại tại đó, do tình hình công tác của đơn vị hay có những dự án xa ngoài Vũng tàu làm cho Vietsopetro và Xí nghiệp dịch vụ dầu khí PTSC, nên anh chồng hay đi làm chủ nhiệm sản phẩm. Vào hè năm 2002 khi ra đến Vũng tàu anh ta cũng cặp ngay với một cô người gốc Nghệ Tĩnh, bán quán ca phe ở ngay gần chỗ công ty thuê nhà cho công nhân ở. Sau này anh ta cũng xin việc cho cô vào bán vé tàu cánh ngầm ở Bãi Trước và cũng gửi cô ta được một đứa con gái. Nhưng sau đó mấy năm, tôi lại nghe mọi người nói anh ta đang sống với một người phụ nữ khác bán thuốc tây ở Bình Thạnh và cũng có thêm với cô này một đứa con gái.
Tin mới nhất anh ta có một căn nhà đúc 3 tầng gần đường Nguyễn Hữu Cảnh, quận Bình Thạnh đã bán và mua cho vợ con một căn nhà khác ở quận 8. Nghe nói anh ta đang sống với một cô gái trẻ là con của một anh bạn cũ nào đó. Lâu lăm rồi tôi cũng không gặp P, hơn 30 năm chuyện tình Romeo và Julete cũng đã hết từ lâu rồi, thông cảm cho anh P. nhé, chỉ một lời nói đùa mà nghiệt ngã thay! Phải chăng đó chính là số phận.“Tình yêu như ly nước đầy, nếu uống từ từ thì còn lâu, mà uống mau thì chóng hết”.
TP. Hồ Chí Minh 11.01.2011Chuyện xảy ra cách đây vừa tròn 31 năm, khi tôi có bạn gái học cùng một lớp với P. Do việc học ở trường bách khoa cũng tương đối nặng nề, hơn nữa mới là năm thứ nhất nên tiếng tăm còn hơi vất vả đôi chút. Mỗi tuần tôi chỉ có thể tới thăm bạn gái được một lần vào cuối tuần, dù hai trường cách nhau cũng khoảng 5- 6 km.
Khi đó P có bạn trai quê ở Hải Dương, là học viên khóa 13 ĐH Quân sự, sang cùng năm học ngoại ngữ ở Kisinhev, sau này anh bạn ấy học khoa vỏ tàu trường đóng tàu Lenigrad. Từ Kiev đến Leningrad cách xa khoảng 1500 km, nhưng trong những lần nghỉ lễ khoảng 3 ngày là anh ta có thể tới thăm P. Mọi người ca ngợi tình yêu đẹp hết lời cứ như Romeo và Julete.
Vào đầu năm 1981, vào chiều thứ 7 sau khi học xong, tôi đến thăm bạn gái thì không thấy đâu, tôi nghĩ chắc cô ấy sau khi đi học xong chắc còn đi cửa hàng mua thực phẩm. Chờ mãi cho tới chiều, không thấy đâu, tôi mới đến nhà mấy bạn gái cùng lớp tìm xem sao. Khi vào phòng P thấy cả mấy người cùng ngồi chơi nói chuyện, tôi hỏi xem bạn gái tôi có đây không, thì P bảo chắc nó giận anh, cả tuần chả sang thăm nên nó đi trốn rồi. Lúc đó bạn gái tôi đang chùm chăn nằm trên giường của P. Thế là lúc đó tôi bị mọi người so sánh và bảo hãy nhìn xem mối tình của Romeo và Julete mà học tập. Tôi buột miệng nói một câu chống chế: “Tình yêu như ly nước đầy, nếu uống từ từ thì còn lâu, mà uống mau thì chóng hết”.
Tưởng chừng câu nói đùa của tôi cho qua chuyện, ai ngờ sự thật mối tình Romeo và Julete cũng nhanh chóng đi theo câu nói của tôi. Vào đầu năm 1985, hầu như những ai yêu nhau và quyết định lấy nhau thì cũng đến đại sứ quán đăng ký kết hôn và tổ chức đám cưới, vì chỉ có năm thứ 5 mới giải quyết cho sinh viên kết hôn. Cuối năm ấy P cũng sinh được một cô con gái rất xinh xắn, lớn lên thông minh học giỏi. Sau này cháu được giải tài năng trẻ của thành phố Hồ Chí Minh về tiếng Pháp, tốt nghiệp phổ thông cháu sang Pháp học đại học, sau khi bảo vệ xong luận án thạc sĩ, cháu về làm giáo viên của trường Đại học khoa học xã hội và nhân văn TP. Hồ Chí Minh.
Sau khi về nước vào năm 1985, P có bố làm bên ngành giáo dục, xin cho vào làm giáo viên dạy ở mộ trường đại học tại TP. Hồ Chí Minh, còn chồng vào làm ở nhà máy hải quân. Khi đó tôi còn đang ở một xí nghiệp khác của hải quân ở Cần thơ, thỉnh thoảng mới có dịp về Sài Gòn chơi thăm bạn bè. Vào cuối những năm 88-89 tôi đã nghe thấy chuyện tình cảm của Romeo và Julete đang rạn nứt, mọi người cũng ly thân và định ly hôn. Anh chồng to cao, tương đối đẹp trai, ham mê đàn bà, chạy theo hết cô này đến cô khác, chủ yếu là mấy cô nạ dòng, chồng bỏ và bỏ chồng gì đó, kể cả những cô vẫn đang có chồng hẳn hoi. Những người ấy, sau này tôi cũng biết mặt gần hết. Dù hai vợ chồng nhiều lần định ly hôn, nhưng đầu năm 1985 họ cũng sinh thêm đứa con gái thứ 2. Anh chồng dù không thấy yêu vợ, nhưng lại chăm sóc cho con cái rất chu đáo, hàng ngày tôi thấy đưa đón con đi học, đón con về, vì vợ dạy học xa nhà không tiện đưa đón.
Nhưng chuyện không dừng lại tại đó, do tình hình công tác của đơn vị hay có những dự án xa ngoài Vũng tàu làm cho Vietsopetro và Xí nghiệp dịch vụ dầu khí PTSC, nên anh chồng hay đi làm chủ nhiệm sản phẩm. Vào hè năm 2002 khi ra đến Vũng tàu anh ta cũng cặp ngay với một cô người gốc Nghệ Tĩnh, bán quán ca phe ở ngay gần chỗ công ty thuê nhà cho công nhân ở. Sau này anh ta cũng xin việc cho cô vào bán vé tàu cánh ngầm ở Bãi Trước và cũng gửi cô ta được một đứa con gái. Nhưng sau đó mấy năm, tôi lại nghe mọi người nói anh ta đang sống với một người phụ nữ khác bán thuốc tây ở Bình Thạnh và cũng có thêm với cô này một đứa con gái.
Tin mới nhất anh ta có một căn nhà đúc 3 tầng gần đường Nguyễn Hữu Cảnh, quận Bình Thạnh đã bán và mua cho vợ con một căn nhà khác ở quận 8. Nghe nói anh ta đang sống với một cô gái trẻ là con của một anh bạn cũ nào đó. Lâu lăm rồi tôi cũng không gặp P, hơn 30 năm chuyện tình Romeo và Julete cũng đã hết từ lâu rồi, thông cảm cho anh P. nhé, chỉ một lời nói đùa mà nghiệt ngã thay! Phải chăng đó chính là số phận.“Tình yêu như ly nước đầy, nếu uống từ từ thì còn lâu, mà uống mau thì chóng hết”.
Minhhankiev.