Khi
về thăm quê nội, gặp anh Nghè là con của chị gái bố tôi, năm nay anh đã
70 tuổi tôi nghe anh kể lại chuyến về thăm chiến trường miền Đông năm
xưa ở Sông bé – Đồng xoài, nơi anh chiến đấu 7 năm trời. Anh nhập ngũ
năm 1960, sau khi xây dựng gia đình xong thì anh lên đường đi chiến đấu
tại chiến trường miền Đông liên tục từ năm 1965 đến năm 1972. Anh đã 5
lần nhận huy chương diệt Mỹ cấp ưu tú và vào năm 1972 anh bị thương nặng
đơn vị cho anh được chuyển về miền Bắc, vì hoàn cảnh gia đình neo đơn
mẹ mất sớm, đông em nhỏ và anh được phục viên với quân hàm trung úy. Đã
37 năm trôi qua hè năm 2009 anh mới có đi tìm hài cốt của một người đồng
đội người Thạch thất, hy sinh tại Sông bé năm 1967 và anh mới lại có
dịp về thăm chiến trường xưa. Anh cùng hội cựu chiến binh Sông bé thăm
hết các nghĩa trang liệt sĩ nơi đã quy tụ hài cốt các đồng đội sau ngày
giải phóng, anh thăm những nơi có hầm ngầm địa đạo năm xưa, nhưng có lẽ
điều anh làm đáng nhớ nhất là khi xem tên các cán bộ chiến sĩ của cả ba
miền Bắc - Trung - Nam đã hy sinh tại chiến khu Bà rá - Phước long thì
không thấy tên của người chiến sỹ liên lạc của anh năm xưa, đồng chí này
hy sinh, chính anh đã mang được xác từ trong căn cứ địch về chôn cất.
Thế là hội cựu chiến binh Sông bé mới nói rằng, nếu anh không vào thăm
lại chiến trường, thì tên của người chiến sỹ liên lạc đó coi như bị lãng
quên và không được khắc trên bảng vàng ghi công.
Anh
viết rất nhiều thơ về bộ đội Cụ Hồ, kỷ niệm những ngày chiến đấu gian
khổ ở chiến trường, tình đồng chí đồng đội. Anh là thành viên của hội
thơ xã Thượng cốc huyện Phúc thọ, Hà nội, do thời gian không cho phép
tôi chỉ ghi âm một bài thơ anh viết khi về thăm chiến trường xưa. Anh
sống cuộc đời rất đạm bạc có thể nói là hơi vất vả với xuất lương hưu
của bệnh binh có 1,2 triệu đồng 1 tháng và phải nuôi một người vợ già
cũng 70 tuổi bị mất trí nhớ đã trên 15 năm nay. Anh là người lính Cụ Hồ
tuyệt vời, suốt đời trung thành với tổ quốc Việt nam, anh là người ông,
người cha mẫu mực, là tấm gương sáng cho con cháu noi theo.
THƠ TẶNG CÁC CÁN BỘ CHIẾN SĨ CỰU CHIẾN BINH SÔNG BÉHôm nay tôi lại lên đường
Vào thăm bạn cũ chiến trường miền Đông
Hỡi các bạn có biết không
Đi tàu không phải vượt sông trèo đèo.
Trước đi dốc núi cheo leo
Giờ bay lướt gió ngắm nhiều cảnh tiên
Ngắm nhìn phong cảnh thiên nhiên
Quê hương yêu dấu hai miền Bắc Nam
Tuổi xuân trải lắm gian nan
Chiến tranh đi bộ mấy ngàn trăm cây
Măng rừng củ sắn nơi đây
Để anh giải phóng qua ngày tháng nămSốt rét mà chẳng có chăn
Chỉ có chiếc võng mà lăn tối ngày
Nếu ai mà chưa đến đây
Thì sao biết được những ngày năm qua
Vì sao ta phải xa nhà
Vì Nam vì Bắc nước nhà chia đôi
Làm con ta phải nghe lời
Tổ quốc đã gọi ta thời ra đi
Ước mong ta chẳng có gì
Nước nhà thống nhất ta thì vui hơn
Giờ đây người mất người còn
Biết bao đồng đội vì non nước nhàTrở vào thăm bạn thăm nhà anh em
Thăm đồng đội đã nghỉ yên
Thăm bia thăm mộ khắc tên bảng vàng
Lòng thành thắp một tuần nhangAnh em đồng chí suối vàng hiểu cho
Chúng ta là lính Cụ Hồ
Giữ cho trong sáng lá cờ vàng saoHôm nay cũng thấy tự hào
Ít nhiều góp chút công lao đất này
Phước Long, Bà Rá còn đây
Sông bé nước chảy lúc đầy lúc vơi
Hôm nay tôi mới vào chơi
Các anh nghe rõ những lời tôi chưa
Thời gian thắm thoắt thoi đưa
Các anh ở lại cho vừa lòng nhau
Hẹn rằng có dịp lần sau
Lại vào thăm bạn cùng nhau tâm tình./.
Đỗ Xuân Nghè –xã Thượng cốc, huyện Phúc thọ- Hà nội