Gửi Đặng Thị Thắng
Hỡi T ơi có nghe tiếng ai vọng ở đôi nơi?
Tiếng trái tim từ chân trời góc biển
Ba năm rồi lòng ta không giới tuyến
Nỗi u buồn cứ biền biệt trôi
Cuộc đời ta có giây phút nào nguôi
Chỉ thầm trách ôi cuộc đời đơn lẻ.
Ba năm trôi qua thật vô cùng lặng lẽ.
Nỗi vui buồn biết cùng ai mà san sẻChỉ trách thầm trời rẽ duyên ta.
Ninh Buồn 17/6/1977
Thân tặng Đỗ Thị Lan khoa ngoại bệnh viện 145
Thứ bảy này, thứ bảy sau
Anh em
mình mới gặp nhau tâm tình.
Nhìn
em e ấp thẹn thùng
Lòng
anh muốn nói ngập ngừng lại thôi.
Thấy
em mơ mộng nhìn trời
Anh chợt bắt gặp nụ cười
trên môi.
Bông
hoa tím mến yêu ơi
Đời anh đã gặp bao người
như em?
Ba năm còn đó chưa quên
Cuộc
đời làm lính cô đơn lạnh lùng.
Tấm lòng thanh bạch trắng
trong
Mà anh vẫn phải long đong
tháng ngày.
Bao giờ đời tạnh gió mây
Để anh có được những ngày
gần em?
Viện 145 - 24/7/1977
Minh
Nguyệt
*******
Xa em,
anh lên miền Cao Lạng
Sống
cô đơn vắng bạn phương xa.
Xa em tình vẫn mặn mà
Hẹn
nhau sum họp một nhà tương lai.
Bên anh giờ vắng bóng ai
Cây thông nắng lửa, sương
mai một mình.
Mong em giữ trọn mối tình
Đừng để anh đứng giữa rừng cô đơn.
Ai về anh nhắn em lên
Thăm nàng Tô Thị, thăm đền Tam Thanh.
Em lên Cao Lạng cùng anh
Duyên tơ thêm nặng nghĩa
tình thêm sâu.
Ai về cho nhắn đôi câu
Em lên
Cao Lạng lên mau anh chờ.
Trường văn hoá BQP - Lạng Sơn 1978
Minh Nguyệt