Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

MỐI TÌNH DANG DỞ

Nhân dịp ngày lễ 30 tháng 4 và mùng 1 tháng 5 tôi có về miền Đông Nam bộ thăm gia đình người chú ở kề bên hồ thủy lợi Dầu Tiếng – Tây Ninh. Lần đầu tiên được nghe chú kể về chuyện tìm vợ của bố tôi ngày xưa như sau : sau giải phóng Điện Biên bố tôi trở về quê lúc đó mới là thiếu úy, đại đội trưởng quân y của trung đoàn 88 thuộc sư 308, có người bạn chiến đấu là huyện ủy viên huyện Phúc thọ, tỉnh Sơn Tây lúc bấy giờ, giới thiệu cho một cô gái là con địa chủ kháng chiến. Cô này tên là Quy ở Thón trung, xã Tam Thuấn, huyện Phúc Thọ, tỉnh Hà Tây. Sau khi gặp mặt xong về thì cô ấy có nói với người bạn của bố tôi rằng về chức vụ và nghề nghiệp thì không chê điểm gì, nhưng chê bố tôi xấu.
Sau này lại có một người khác đến hỏi cô Quy với quân hàm đại úy và chức vụ đại đội trưởng, cô ấy vẫn chê không lấy. Rồi tiếp đến một anh bác sĩ làm việc ở một bệnh viện ở Hà nội về hỏi, cô này vẫn chê vì nghĩ mình xinh đẹp, con nhà giàu mà. Thế rồi năm tháng qua nhanh, có ai trẻ đẹp mãi với thời gian, thoắt một cái cô Quy sang tuổi 28 mà vẫn chưa kén được chồng, cô mới cuống cà kê lên. Thế rồi đến năm 1959 có cậu em rể giới thiệu cho một anh bạn là sĩ quan tập kết công tác tại Tây bắc và họ cưới nhau sinh hạ được một cậu con trai.
Sau năm 1975, khi miền Nam đã hoàn toàn giải phóng, người cán bộ tập kết muốn đón vợ con về quê, quê ông ở Tuy hòa, Phú yên thì khi đó cô không muốn về. Ông là người sống rất đức độ, trọng nhân nghĩa, ông nói rằng : “không có lẽ khoai vò bỏ mẹ bắt con, khi về quê gia đình hàng xóm bạn bè sẽ nghĩ vì ông ra sao?”. Khi đó cô Quy ra giữa sân quỳ gối lạy và nói: “Con lạy trời phật bốn phương tám hướng, cái oan nghiệt này cũng do con gây ra mà thôi…” Đó là năm 1976, sau này cô vào sống cùng chồng con tại Tuy hòa, Phú yên, nếu còn sống thì cũng đã ngoài 80 tuổi rồi. Nếu cô Quy còn sống hay đã mất rồi, thì cô cũng đừng trách cháu nói lên sự thật này nhé.
Trong thời gian kháng chiến chống Pháp, các cô gái của các nhà giàu có được ăn học hẳn hoi, thậm chí thuê cả thầy giáo về dạy riêng cho các con cháu trong dòng họ, các cô được ăn mặc quần áo tươm tất, không phải lam lũ vất vả nên ai nhìn mà chả phát thèm. Là con của nhà giàu có thì các cô gái này cũng muốn chọn cho mình một người có quyền có chức và địa vị trong xã hội chứ.
Nhưng kẹt một nỗi, những người có chức, có quyền trong chính quyền cách mạng sau hòa bình 1954 tại miền Bắc lúc bấy giờ chủ yếu là cộng sản, một số xuất thân từ trí thức còn đa số từ các gia đình nông thôn nghèo khổ và những người công nhân lao động. Khi cuộc đấu tranh giai cấp vẫn còn đang giai đoạn phát triển mạnh mẽ, nhiều cuộc đấu tố địa chủ trong cuộc cải cách ruộng đất ở khắp mọi nơi, vậy mà nhiều sĩ quan cán bộ vẫn đem lòng yêu tha thiết những cô gái con của giai cấp bóc lột, ngày hôm qua vẫn còn là kẻ thù của chúng ta, của giai cấp công nông. Tôi nghe nói lúc bấy giờ chủ trương chung của Đảng và chính phủ có đưa ra vấn đề này khuyên các cán bộ đừng xao nhãng tư tưởng để lao vào yêu đương mà quên nhiệm vụ chính của mình.
Chú tôi có đọc cho tôi một đoạn của bài thơ nhằm chống tư tưởng yêu con gái của các gia đình địa chủ lúc bấy giờ. Tôi sưu tầm trọn vẹn bài thơ và post cho mọi người cùng đọc cho vui, nhưng dù sao cũng đừng nên quên cuộc đấu tranh giai cấp ngay cả trong thời điểm này, như Tổng giám đốc đài truyền hình Việt nam vừa có bài phát biểu ngày 30 tháng 4 năm 2010.


MỐI TÌNH DANG DỞ
Anh đã trót yêu con địa chủ
Trót yêu rồi ghét bỏ sao đành?
Đêm qua trằn trọc năm canh,
Vẫn không cắt dứt mối tình nhớ thương...
Anh yêu nó đẹp, nó ngoan,
Anh yêu mặt nó trái xoan hồng hào,
Anh yêu văn hoá nó cao,
Nó giỏi chơi đàn, giọng hát nó trong,
Mắt đen, răng trắng, má hồng,
Anh yêu lòng đã nhủ lòng từ lâu...

Sao anh chẳng đào sâu suy nghĩ,
Bởi vì đâu nó đẹp, nó xinh?
Vì đâu quần áo nó lành?
Vì đâu nó được học hành giỏi giang?
Biết bao người lầm than đói khổ,
Còng lưng làm cho nó ăn không?
Kẻ thù giai cấp công nông
Mà anh lại nỡ sống chung sao đành?
Anh bảo nó yêu anh tha thiết,
Nó yêu gì, anh biết hay không?

Nó yêu côn bạt, ngựa hồng,
Nó yêu một đức ông chồng hiên ngang,
Nó yêu một ông quan cách mạng,
Nó muốn chi làm bạn dân nghèo!
Đời này ba, bảy thứ yêu,
Nó ham danh vọng, nó yêu gì mình!
Gia đình nó chọn canh kén cá
Kén mãi rồi nó chả ngây thơ.
Làm chi có chuyên suối mơ,
Ái tình xây dựng lửng lơ giữa trời!

Anh không có tiền tài, danh vọng,
Anh không có chức trọng, quyền cao...
Gia đình nó chẳng khi nào
Để con gái nó lọt vào tay anh!
Anh bảo nó yêu anh, tiến bộ
Sẽ nghe lời khuyên nhủ cùng anh
Thoát ly rời bỏ gia đình,
Tự làm nuôi sống, tự mình lập thân.
Nhưng việc ấy khó khăn, anh ạ,
Cải tạo người hồ có dễ đâu!

Nó sống kẻ hạ người hầu,
Chắc gì bỏ chức sang giàu, xa hoa?
Anh cưới nó về nhà làm vợ,
Đêm nó nằm than thở, tỉ tê:
“Anh ơi thuế khoá nặng nề,
Giảm tô, giảm tức lấy gì nuôi em?”
Anh lấy nó, anh nghe lời nó,
Anh xa dân, anh mất lập trường
Anh xa Cách Mạng nửa đường,
Anh xa rời Đảng quy hàng nó ư?

Không! Không có bao giờ thế được!
Anh đã nguyền vì nước hy sinh.
Vì dân, vì Đảng quên mình,
Anh nên cắt đứt mối tình vấn vương!!!
(Sưu tầm)
côn bạt : súng ngắn

Bài hát Lời tình buồn do Khánh Ly trình bày


Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

ПОЗДНЯЯ ОСЕНЬ- THU MUỘN MÀNG “ТАТЬЯНА БУЛАНОВА И АНДРЕЙ ДРАГУНОВ”



Một bài hát mới có tên là “ПОЗДНЯЯ ОСЕНЬ- THU MUỘN MÀNG” do ca sĩ Tanya Bulanova trình bày cùng ca sĩ Andrey Druganov. Như chúng ta thấy mọi người hay ví mùa thu là mùa để yêu đương, nếu thu qua mà không tìm được người yêu, thì mùa đông giá lạnh lại cô đơn một mình. Nhưng nếu tính cách của hai người không hợp nhau, tình cảm không thể hòa hợp với nhau, thì thu muộn màng cũng chẳng giúp được gì. Mưa sao vẫn rơi, lá vàng vẫn rơi, nhưng hai người mỗi đứa một nơi…

ПОЗДНЯЯ ОСЕНЬ- THU MUỘN MÀNG “ТАТЬЯНА БУЛАНОВА И АНДРЕЙ ДРАГУНОВ”


Ни друзья, ни враги,
Просто чьи-то шаги,
Просто чья-то любовь
Нас окружила с тобой.
Кто из нас виноват,
Может быть, листопад,
Или просто судьба
Tому виной.
Không phải bạn bè hay kẻ thù,
Chỉ là những bước chân ai đó,
Là tình yêu của người nào đấy
Đang vây quanh lấy em và anh.
Trong chúng ta ai là người có lỗi,
Chắc có lẽ là mùa lá rơi,
Hoặc có thể do chính số phận
Là lỗi của người đó mà thôi.
Перекресток теней,
Ты не станешь моей.
Эта ночь - не судьба,
A только новый мираж.
Наш огонь до утра
Догорит, а зола
Разлетится по разным сторонам.
Ngã tư đường bóng đêm,
Em trở thành của anh.
Đêm ấy không phải số phận,
Chỉ là ảo ảnh mới mà thôi.
Lửa của chúng ta cho tới sáng
Cháy hết chỉ còn tro tàn
Bay tứ tung về khắp hướng.
Припев:
Ночь пролетит,
Ни о чем не жалей ты,
Ветер уносит.
Сердце мое никогда
Не согреет поздняя осень.

Đêm vùn vụt trôi nhanh,
Anh đừng tiếc những gì,
Gió đã mang đi mất.
Trái tim em sẽ chẳng bao giờ
Sưởi ấm được khi thu muộn về.
Все пройдет - так и знай.
Снова день, снова май.
И по- новому мы
На мир посмотрим с тобой.
И опять звездопад,
И слова невпопад.
Все проходит,
Как сон любимый мой.
Tất cả qua đi anh biết đấy.
Ngày lại đến, tháng Năm lại tới.
Và chúng mình bước vào đời mới
Cùng ngắm nhìn thế giới bên nhau.
Và rồi lại một đợt mưa sao
Những lời nói sao không đúng lúc.
Tất cả rồi sẽ qua đi,
Như giấc mơ hỡi người yêu của em.
Страсти полный глоток
Cделал и приумолк,
Заплетать календарь
Не нужно нам на двоих.
Я любовь не леплю,
Eсли я не люблю,
Только благодарю за этот миг.
Một ngụm đầy khao khát
Làm nên sự lặng yên,
Lật xếp từng trang lịch
Chúng mình đâu cần cho cả hai.
Tình yêu em không đắp nặn,
Nếu như em không hề yêu,
Chỉ cám ơn khoảnh khắc này thôi.
Припев:
Ночь пролетит,
Ни о чем не жалей ты,
Ветер уносит.
Сердце мое никогда
Не согреет поздняя осень.

Đêm vùn vụt trôi nhanh,
Anh đừng tiếc những gì,
Gió đã mang đi mất.
Trái tim em sẽ chẳng bao giờ
Sưởi ấm được khi thu muộn về.

TP. Hồ Chí Minh 23.08.2013
Minh Nguyệt dịch.



МЕЖДУ ДВУХ ОГНЕЙ – GIỮA HAI LÀN ĐẠN “ЯРОСЛАВ ЕВДОКИМОВ”


Nghe bài hát này, chắc trong đời không ít bạn gặp phải cảnh éo le như thế. Mình thầm yêu vụng nhớ một người con gái, mà không dám ngỏ lời để rồi bạn thân của mình mạnh dạn hơn ngỏ lời với nàng, thế là bạn mất hết niềm hy vọng. Rút kinh nghiệm các bạn trẻ nhé, nếu yêu ai thì mạnh dạn nói với người ta đừng để âm thầm cho khổ. Bài hát “МЕЖДУ ДВУХ ОГНЕЙ – GIỮA HAI LÀN ĐẠN” do ca sĩ Ярослав Евдокимов trình bày xin giới thiệu cùng các bạn.


МЕЖДУ ДВУХ ОГНЕЙ – GIỮA HAI LÀN ĐẠN “ЯРОСЛАВ ЕВДОКИМОВ”

Мой лучший друг влюбился, я был вполне спокоен,
Пока он с этой женщиной меня не познакомил.
И я в неё влюбился, забыв про всё на свете,
И тайно жду, когда она взаимностью ответит.
Người bạn trai tốt nhất của tôi đã yêu, tôi còn hoàn toàn bình tâm,
Khi bạn còn chưa từng giới thiệu tôi với người phụ nữ ấy.
Và tôi đã yêu nàng, quên hết mọi thứ trên thế gian,
Và tôi bí mật đợi chờ, khi nàng đáp lại tình yêu.

Я между двух огней, и вечером и днём
Я думаю о ней и думаю о нём.
Судьба должна решить – она любви сильней,
Мне очень трудно жить – я между двух огней.
Tôi bị kẹt giữa hai làn đạn, cả chiều hôm lẫn ban ngày
Tôi nghĩ về nàng và nghĩ về người bạn.
Số phận phải nên quyết định thôi- số phận mạnh hơn cả tình yêu,
Tôi thấy sống rất khó khăn- tôi mắc kẹt giữa hai làn đạn.

Себя я презираю за слабость и измену,
Люблю чужую женщину и знаю дружбе цену.
Никто мне не поможет, мне стыдно перед другом,
А он протягивает мне свою, как прежде, руку.
Tôi khinh bỉ bản thân mình vì sự yếu hèn và phản bội,
Tôi yêu người phụ nữ khác và biết giá trị của tình bạn.
Không một ai giúp đỡ tôi, tôi thấy xấu hổ với người bạn,
Còn anh ấy vẫn chìa tay ra đón tôi, như trước đây.

Я между двух огней, и вечером и днём
Я думаю о ней и думаю о нём.
Судьба должна решить – она любви сильней,
Мне очень трудно жить – я между двух огней.
Tôi bị kẹt giữa hai làn đạn, cả chiều hôm lẫn ban ngày
Tôi nghĩ về nàng và nghĩ về người bạn.
Số phận phải nên quyết định thôi- số phận mạnh hơn cả tình yêu,
Tôi thấy sống rất khó khăn- tôi mắc kẹt giữa hai làn đạn.

Мой лучший друг влюбился, я был вполне спокоен,
Пока он с этой женщиной меня не познакомил.
Người bạn trai tốt nhất của tôi đã yêu, tôi còn hoàn toàn bình tâm,
Khi bạn còn chưa từng giới thiệu tôi với người phụ nữ ấy.

TP. Hồ Chí Minh 22.08.2013
Minh Nguyệt dịch.


Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

ПОСЛЕДНИЙ МОСТ- CÂY CẦU CUỐI CÙNG “СОФИЯ РОТАРУ”

Một bài hát của nghệ sĩ nhân dân Liên Xô Sofia Rotaru được bình chọn là bài hát của năm 1986 đó là “ПОСЛЕДНИЙ МОСТ- CÂY CẦU CUỐI CÙNG”. Đúng như lời bài hát : không thể sống mà lại không yêu, không thể không yêu khi về nơi giá lạnh. Thế nghĩa là sớm muộn gì ai cũng phải tự đi tìm cho mình một nửa kia để tránh mùa đông giá rét phải không các bạn.


ПОСЛЕДНИЙ МОСТ- CÂY CẦU CUỐI CÙNG “СОФИЯ РОТАРУ”
Mузыкa: Александр Морозов - CловaЛариса Рубальская

Кто учит птиц дорогу находить,
Лететь в ночи, лететь в ночи по звездам?
И нет сетей им путь загородить
К давно забытым гнездам.
Ai dạy những con chim biết tìm đường,
Bay trong đêm, bay tới các ngôi sao?
Và không có lưới nào để cản đường đi của chúng
Về lại những tổ ấm đã quên từ lâu.

Любовь ли их в дорогу позвала, в дорогу позвала,
Где так недолго лето?
Зачем летят из вечного тепла, из вечного тепла?
Мне не узнать об этом.
Phải chăng tình yêu đã thôi thúc chúng lên đường,
Ở nơi ấy mùa hè chẳng còn dài?
Sao lại bay khỏi nơi ấp áp muôn đời?
Em không thể nhận ra được điều ấy.

Припев:
Не сжигай последний мост,
Подожди еще немного.
В темноте при свете звезд
Ты найди ко мне дорогу.
Знаю я, что так непрост
Путь к забытому порогу.
Не сжигай последний мост,
Отыщи ко мне дорогу,
Не сжигай последний мост!
Не сжигай последний мост.
Hãy đừng đốt cây cầu cuối cùng,
Chờ đợi nhé chẳng còn bao lâu nữa.
Trong đêm tối dưới ánh các ngôi sao
Anh hãy tìm đường đến với em.
Em biết chuyện ấy không giản đơn
Đường về ngưỡng cửa đã lãng quên.
Hãy đừng đốt cây cầu cuối cùng,
Mà tìm đường để đến với em,
Hãy đừng đốt cây cầu cuối cùng,
Hãy đừng đốt cây cầu cuối cùng nhé anh!

В моих краях такие холода,
Одни снега и ветры завывают.
А ты летишь неведомо куда,
Где дни не остывают.
Miền quê em lạnh giá lắm anh ơi,
Toàn tuyết trắng gió quanh năm gào thét.
Còn anh bay mà không biết được
Những ngày không lạnh giá ở phương nào.

Но теплые края не для тебя,
Они не для тебя, и если обернешься,
Поймешь, что жить не можешь не любя,
Не можешь не любя, и в холода вернешься.
Nhưng miền quê ấm áp đâu dành phải cho anh,
Nơi ấy đâu dành cho anh, nếu anh quay trở lại,
Anh hãy hiểu, không thể sống mà lại không yêu,
Không thể không yêu, khi trở về nơi giá lạnh.

Припев:
Не сжигай последний мост,
Подожди еще немного.
В темноте при свете звезд
Ты найди ко мне дорогу.
Знаю я, что так непрост
Путь к забытому порогу.
Не сжигай последний мост,
Отыщи ко мне дорогу,
Не сжигай последний мост!
Не сжигай последний мост.
Hãy đừng đốt cây cầu cuối cùng,
Chờ đợi nhé chẳng còn bao lâu nữa.
Trong đêm tối dưới ánh các ngôi sao
Anh hãy tìm đường đến với em.
Em biết chuyện ấy không giản đơn
Đường về ngưỡng cửa đã lãng quên.
Hãy đừng đốt cây cầu cuối cùng,
Mà tìm đường để đến với em,
Hãy đừng đốt cây cầu cuối cùng,
Hãy đừng đốt cây cầu cuối cùng nhé anh!

TP. Hồ Chí Minh 21.08.2013
Minh Nguyệt dịch.


Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

ЗАГАДКА- ОСЕНЬ- CÂU ĐỐ- MÙA THU “БУЛАНОВА ТАТЬЯНА”


Các bạn thân mến, một trong những bài hát đầu tiên của Tanya Bulanova mà tôi thích cả về giai điệu cũng những ý nghĩa của bài hát đó chính là bài “ЗАГАДКА- ОСЕНЬ” tạm dịch là “CÂU ĐỐ- MÙA THU”. Nói tóm lại anh và em yêu nhau từ mùa xuân, chưa làm được gì thì mùa hạ lại qua nhanh. Giờ đã mùa thu rồi, mau làm những gì mà chưa kịp làm trong những ngày qua, miễn sao đừng để đông đến mà vẫn phòng không thì buồn lắm đấy. Những thu về mà ta tưởng tượng ở thôn quê buổi tối, trời mưa lất phất hai đứa ngồi ăn ngô rang hay lạc rang, rồi nắm tay nhau hỏi tay ải tay ai, chắc nhanh thành công lắm phải không các bạn.


ЗАГАДКА- ОСЕНЬ- CÂU ĐỐ- MÙA THU “БУЛАНОВА ТАТЬЯНА”

Весна меня и тебя обнимала,
И лета нам на двоих было мало,
Но в сердце мне как-то ночью упала
Дождя голубая слеза.
Весна меня и тебя так любила,
От лета я лишь чуть-чуть пригубила,
Казалось всё будет так, как и было,
Но осень глядит нам в глаза.
Mùa xuân đã ôm lấy em và anh,
Còn mùa hè ngắn ngủi dành cho đôi ta,
Nhưng trong tim em như bóng đêm vừa rơi
Giọt nước mắt màu xanh của mưa.
Mùa xuân yêu cả em và anh như thế,
Vì mùa hè em chỉ suýt làm hỏng mà thôi,
Dường như mọi thứ sẽ đến như đã từng hiện hữu,
Nhưng mùa thu đang nhìn chúng ta rồi.

Загадывай свои загадки,
Осень северной тоски.
Я дни листаю, как тетрадки,
Золотые дневники.
Загадывай свои загадки,
Осень чистого дождя.
Я верю, будет всё в порядке,
Если я люблю тебя.
Anh hãy ra câu đố của mình đi,
Mùa thu nỗi buồn phương Bắc.
Em lật từng ngày, giống như cuốn vở,
Những trang nhật ký vàng son.
Anh hãy ra câu đố của mình đi,
Mùa thu của trận mưa sạch trong.
Em tin rằng mọi điều sẽ tốt lành,
Nếu như em vẫn còn yêu anh.

Проходят дни и листва облетает,
И в небе птиц треугольники тают.
Какой мудрец по утру разгадает
Ночные осенние сны.
Но мы всё то, что имели в начале,
Сберечь смогли и под небом печали
Слова любви в октябре прозвучали
Яснее, чем в шуме весны.
Những ngày trôi qua và tán lá rung rinh,
Trên trời cao từng đàn chim đang tản ra
Có nhà thông thái giải được lúc sớm mai
Những giấc mơ vào đêm mùa thu
Nhưng tất cả những gì mình có thuở ban đầu,
Có thể gìn giữ dưới bầu trời buồn thương
Lời nói yêu đương ngân vang trong tháng Mười
Còn nghe rõ hơn trong tiếng ồn ào của mùa xuân.

Загадывай свои загадки,
Осень северной тоски.
Я дни листаю, как тетрадки,
Золотые дневники.
Загадывай свои загадки,
Осень чистого дождя.
Я верю, будет всё в порядке,
Если я люблю тебя.
Anh hãy ra câu đố của mình đi,
Mùa thu nỗi buồn phương Bắc.
Em lật từng ngày, giống như cuốn vở,
Những trang nhật ký vàng son.
Anh hãy ra câu đố của mình đi,
Mùa thu của trận mưa sạch trong.
Em tin rằng mọi điều sẽ tốt lành,
Nếu như em vẫn còn yêu anh.

TP. Hồ Chí Minh 20.08.2013
Minh Nguyệt dịch.


Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

АВГУСТ- THÁNG TÁM


Các bạn thân mến thế là mùa thu đã tới nơi rồi, trên đất Nga giờ này chắc tiết trời mát mẻ, phong cảnh thiên nhiên chắc đẹp lắm. Rồi lại những cơn mưa thu buồn lắc rắc, làm cho đất trời mát lạnh, nếu ai chưa có người yêu chắc là buồn lắm đấy. Nếu hè qua rồi, tình yêu còn chưa đến, thì mùa thu này gắng thành công các bạn nhé.

АВГУСТ- THÁNG TÁM
Mузыка: Ян Френкель – Cлова: Инна Гофф, Лариса Лучина


Скоро осень, за окнами август,
От дождя потемнели кусты.
И я знаю, что я тебе нравлюсь,
Как когда-то мне нравился ты.
Mùa thu sắp đến rồi, tháng Tám ngoài hiên,
Mưa làm những bụi cây tối dần lên.
Em biết rằng, anh đang thích em,
Cũng như ngày ấy em từng thích anh.
Отчего же тоска тебя гложет,
Отчего ты так грустен со мной,
Разве в августе сбыться не может,
Что сбывается ранней весной?
Bởi vì sao mà nỗi buồn giày vò anh,
Bởi vì sao mà anh rầu rĩ cùng với em,
Phải chăng tháng Tám mọi việc chẳng thành,
Những gì đã thực hiện vào đầu xuân?
За окошком краснеют рябины,
Дождь в окошко стучит без конца...
Ах, как жаль, что иные обиды
Забывать не умеют сердца...
Thanh lương trà đỏ rực ngoài hiên,
Mưa gõ vào cửa sổ chẳng hề ngưng…
Thật tiếc rằng những nỗi giận hờn khác
Sao con tim không thể nào quên…
Не напрасно тоска тебя гложет,
Не напрасно ты грустен со мной,
Видно, в августе сбыться не может,
Что сбывается ранней весной...
Không uổng công nỗi buồn giày vò anh
Không uổng công anh rầu rĩ cùng em,
Rõ ràng tháng Tám mọi việc chẳng thành,
Những gì đã thực hiện vào đầu xuân?
Скоро осень, за окнами август,
От дождя потемнели кусты.
И я знаю, что я тебе нравлюсь,
Как когда-то мне нравился ты.
Mùa thu sắp đến rồi, tháng Tám ngoài hiên,
Mưa làm những bụi cây tối dần lên.
Em biết rằng, anh đang thích em,
Cũng như ngày ấy em từng thích anh.


TP. Hồ Chí Minh 19.08.2013
Minh Nguyệt dịch.